Tuesday, May 24, 2011

Nhân Danh Cha ... Máu ... Hoa hồng

Góc tối leo lét ánh đèn cầy nhỏ từng giọt sáp gấp rút rơi xuống đĩa hứng. Tiếng cầu nguyện nhanh dần trong đêm. Bóng tối...

Âm thanh vút nhanh qua những ngóc ngách cửa sổ phủ đầy những rặng hoa hồng leo dây thắm một màu đỏ quý phái và sang trọng. Máu tươi chợt nhỏ lên những trang sách thấm đẫm những tội lỗi cùng nỗi khoan thứ giam chặt con quỷ dữ trong tâm hồn. Không hoàn hảo...

Lỗ chỗ... Thủng... Máu rỉ giọt... Linh hồn bị tàn phá... Thối rữa...

Ánh mặt trời dần lê gót chân hoang dại lên những nóc nhà hoang vu tồi tàn nơi con phố chật hẹp. Cây thánh giá bật sáng những giọt lệ trong vắt đến lóe sáng như những nhát dao cứa đôi tiếng rên rỉ bật máu. Xót. Những giọt máu khô lại trên con đường đá vô định hun hút về một hướng tạo nên những cơn ảo giác chập chờn. Loạng choạng. Hơi thở dồn dập theo những lần phập phồng nơi lồng ngực đang cố chịu nỗi đau đớn bóp nghẹt.