[Gia Duệ Đế sắc mặt hỗn loạn, nộ khí xung thiên! Há miệng hít thêm vào ngụm khí loãng trong điện, cố đàn áp nỗi kinh hãi đang lan rộng trong đầu, điều tức bình khí, hồi phục lại trạng thái ban đầu, lạnh lùng nói: "Trẫm vừa rồi nghe không được rõ, ngươi lặp lại lần nữa."
Phương Quân Càn cười lạnh: nói lại thêm lần nữa thì sẽ làm sao?
Hai tay áo vung lên, kiêu hãnh tráng lệ, hồng bào bay lượn phấp phới trong không trung, nét diễm lệ loá mắt toàn bộ người trong đại diện. Chính là màu đỏ thắm ấy, là màu đỏ tiên định cuộc tình này khuynh tẫn thiên hạ, cùng tâm ái chi nhân sang đoạt tranh châu, sóng vai nhìn ngắm chân trời rộng lớn!
Phương Quân Càn quỳ thẳng người giữa Kim Loạn điện, thẳng thắn nhìn Gia Duệ Đế.
Mở miệng, nhắc lại: "Bổn Hầu ái mộ công tử Vô Song!"]
(Trích KTTH - LTPH - chương 87)