Thursday, July 08, 2010

Khuynh tẫn thiên hạ - chương 48

[Quả nhiên đúng là, một người uy hiếp trấn cả thiên hạ!



"Khuynh Vũ" - Hắn trên người giáp bạc khăn đỏ, đi đến trước mặt y. Vẫn là nét khí khái anh hùng đến bức người như vậy. Hắn đứng ở đó. Đưa tay cởi xuống mũ sắt đúc chế bằng bạc tinh xảo, ánh mắt sắc lạnh thâm thúy mà lợi hại, đôi môi mang một sắc thắm đỏ, rõ ràng mà phân minh. Gương mặt khi xưa trắng tuyết, thần thái lười nhác uể oải hiển lộ nét trẻ con giờ đây đã bị chiến tranh cùng gian khổ tôi luyện thành một khuôn mặt góc cạnh phân minh, âm trầm mà bình tĩnh.

Giống như bách luyện thành cương, một hòn đá thô ráp ngang bướng cũng hóa thành khuê ngọc thanh quý vô hà.

Tà mị, anh tuấn, bình tĩnh, tự tin. Khí độ ung dung, động tĩnh khó đoán.

Một Phương Quân Càn đã trưởng thành, giờ đây đã trở thành một nam nhân chân chính!]

(Trích KTTH - LTPH - chương 48)


Tuesday, July 06, 2010

Khuynh tẫn thiên hạ - chương 47

[Phương Quân Càn cảm thấy trong huyết mạch nhiệt lưu trào cuộn, bản năng của một chiến tướng tuyệt thế lâu ngày ẩn tàng trong con người hắn từ từ khôi phục.
Cúi đầu nhìn lại bạch y nam tử bên cạnh.
Trời đã về chiều, đồng cỏ hoang vu, thiết kỵ tung hoành, bộ trận như thiết, đao kiếm như núi, danh tướng với danh tướng đối đầu nhau, Bát Phương tinh nhuệ cùng Hung Dã thiết kỵ giáp trận, giống như lấy tinh thần với tinh thần đối kích nhau, khoáng đạt hùng vĩ.
Sinh ra vào thời buổi loạn lạc như vậy, cùng người mình yêu quý kề vai sát cánh nơi sa trường máu lửa, đánh lại đế quốc cường hãn nhất thời đấy ------ cuộc đời này quả thật không hề uổng phí!]
(Trích KTTH - LTPH - chương 47)
Docs Google Scribd

Khuynh tẫn thiên hạ - chương 46

["Phương Quân Càn!!!" - Tiếu Khuynh Vũ bỗng dưng biến sắc! Từng chữ từng chữ một gằn giọng, sắc mặt âm trầm đáng sợ, thanh âm tỏa ra sự thất vọng cùng phẫn nộ như bị kẻ khác hạ nhục. "Ngươi nghĩ Tiếu Khuynh Vũ ta là người thế nào hả?"



"Nếu như đã từng ưng thuận sẽ cùng ngươi vĩnh viễn bên nhau, Tiếu Khuynh Vũ ta quyết không đổi ý!"



"Ta cứ cho rằng... trên thế gian này, chỉ có ngươi hiểu ta..."

Thế gian này, chỉ có ngươi hiểu ta...

Phương Quân Càn, ngươi hiểu ta, đúng không?


Nhìn ánh mắt kiên định trong vắt từ nam tử trước mặt hắn, Phương Quân Càn bỗng nhiên cảm thấy ------ cuộc đời này không còn cô độc nữa...

Hắn chỉ đơn giản trả lời y: "Đúng."]


(Trích KTTH - LTPH - chương 46)

Saturday, July 03, 2010

Khuynh tẫn thiên hạ - chương 45

[Phương tiểu Hầu gia thanh âm nhẹ hẫng: "Nếu thực sự đến lúc đó, Khuynh Vũ khả nguyện giúp ta không, nguyện cùng bổn Hầu nắm giữ giang sơn vạn dặm này không?"

Câu nói này, chính là một lời tuyên bố, nhưng cũng chính là một lời dò hỏi.

"Nếu thực sự đến lúc đó..." - Đôi môi mỏng mảnh ướt át của Tiếu Khuynh Vũ giãn ra, một hàng thẳng tắp. Nét mặt nghiêm nghị.

Một lời cũng không nói.

Ánh mắt sắc lạnh như hoa tuyết bốc cháy, hỏa liệt đóng băng.

Nếu thực sự đến lúc đó, chính ta sẽ tự tay hạ sát ngươi.]


(Trích KTTH - LTPH - Chương 45)

Docs Google Scribd
Thursday, July 01, 2010

Khuynh tẫn thiên hạ - chương 44

["Vạn nhất sau này tiểu Hầu gia lấy thê tử, người cũng không lo lắng... Thích mỗ lại ngựa quen đường cũ thông đồng dụ dỗ Phương thiếu phu nhân sao?"

Tiếu Khuynh Vũ vân đạm phong khinh: "Vô Ưu, ta tin tưởng ngươi."

"Công tử... " - Thích Vô Ưu nét mặt cảm động.

Tiếu Khuynh Vũ nói tiếp: "Cho dù ngươi đi dụ dỗ cũng không cần phải lo lắng, Phương thiếu phu nhân nhất định sẽ không thất tiết, vả lại ngươi cũng không đẹp trai bằng Phương tiểu Hầu gia."

"Tiếu, Khuynh, Vũ ! ------" âm thanh giận dữ gầm lên, làm cho thai án trong soái trướng Phương tiểu Hầu gia chấn động muốn đổ sụp xuống.]


(Trích KTTH - LTPH - Chương 44)

Docs Google Scribd