An Tĩnh - Tĩnh lặng trong lòng
Rút Lui - Ngày mai sẽ là...
HEART BREAKER
Sau bao ngày yêu nhau
sức mạnh là không giới hạn,
được đứng trên những nỗi đau tuyệt vọng
và điều kìm nén,
và hi sinh.
Có những lúc quá nhiều đau khổ kìm chế
đôi ta trao nhau
Nước mắt cuốn hận vào trong
Mục rỗng dần
những tình yêu tốt đẹp.
Ta quay ra nhìn nhau, thay vì nhìn mục tiêu như trước
Và tới lúc tình yêu được đem ra xét lại.
Những kìm nén được bung ra.
Soi rọi vào nỗi thống khổ cá nhân.
Sao Tôi phải chịu đựng,
và Người đã làm gì cho tôi ?
Sao đôi ta phải làm vậy !
Những điều uất ức về đôi ta
Chỉ mình Tôi trông thấy.
Kệ Người đi, làm sao Người trông thấy được
Vì người chỉ lo toan tính cá nhân.
Hãy trả lời: Ai ?
Chỉ mình tôi mới phải chịu đựng.
Căm hận, một vài ngày, thù tức, một vài ngày
Tuần sau chìm trong hê hả
Quên Người nhanh lắm chỉ một tuần là hết
Những điều Tôi nói không sai bao giờ
Lỗi ở ai !?!
Sự độ lượng tôi buông cho Người
Tôi tha thứ đó, vì Tôi có sai đâu.
Chỉ tháng sau, ý nghĩ vẫn chưa buông
Tôi đúng đó, Tôi có sau đâu.
Lỗi ở ai, ở Người mà.
VÀ những năm tháng gần như tuyệt vời
Ý nghĩ vơi đi, những đau khổ và sự thoả mãn.
Lỗi ở ai, ở chính Người cơ mà.
Tôi có sai đâu !
Chỉ sáu tháng nữa, Sự phán xét dừng lại
Ý nghĩ chập chờn về một nơi hạnh phúc.
Nửa năm trước, đã từng là hạnh phúc
Cái Cá nhân còn đọng lại,
CHÍNH NGƯỜi.
Soi đi xét lại, hạnh phúc bay dần
Có muốn quay lại chăng,
còn những rào cản
Về sự bối rối, về ngập ngừng,
về những gì đáng ra phải nhận
về sai trái của mình trong lương tâm
Quay lại đi, đi nào.
Nhưng Người còn đứng đó chăng
Hay chỉ còn trái tim hấp hối,
trong lồng sắt, bỏ rơi bởi Người trước
thở nhịp cuối cùng cho tình yêu đã chết
Được vỗ về trong... và...
yếu đi bởi cơn gió tàn độc
Nép mình vào tường đá vỡ vụn
Chứng tích....
Cũng từng là khu vườn của tình yêu.
P/S:
Mưa vẫn rơi trên con đường lạnh buốt
Cũng nơi đó nóng đỏ con nắng hè
Tay trao lồng, cùng ánh mắt yêu thương
Cùng những ngày lang thang đi dạo phố.
Những lúc đắm say, những ngày nồng ấm
Khó khăn điệu vợi, tuyệt vọng triền miên
Tay siết tay vượt qua áp lực
Ngồi bên nhau tất cả có là gì đâu
...
Và trạm đợi người người vẫn lên xe
Đâu ai biết một mối tình đã khóc.
Sinh nhật muộn
Giao Hưởng

Một cô bạn đã giới thiệu cho tôi nghe bài hát Song From A Secret Garden... Có lẽ từ đó tôi đã chìm hẳn trong thế giới nhạc giao hưởng, mặc dù một con nhỏ như tôi thì không hiểu rõ thế nào là nhạc giao hưởng và không biết cách cảm thụ chúng. Dù vậy, tôi vẫn thích nghe.
Vậy làm sao biết được bản nhạc nào hay hay không hay? Chính tôi cũng không biết được điều đó. Trái tim và tâm hồn tôi lắng nghe và chiêm nghiệm, để đưa ra một nhận xét khác thích hợp hơn cho những gì đầu óc tôi tưởng tượng được.
Từ nhỏ, giao hưởng đã từ từ đi vào tâm trí tôi với những đoạn nhạc ngắn và khá quen thuộc trên Tivi. Do thói quen thích xem quảng cáo mà tôi dần dần cảm thấy thích nghe nhạc khi chỉ mới 3 tuổi tôi bập bẹ trên môi những giai điệu đồng quê của những bài hát tiếng Anh đi vào lòng người từ muôn thuở. Những đoạn nhạc dù rất ngắn, lặp đi lặp lại của Dòng Sông Xanh (The Blue Danube), Serenade to Spring (mà lúc nhỏ tụi tôi hay gọi là bài Dự báo thời tiết), The Hungarian Sonata (bài Lời hay ý đẹp) và còn nhiều bài khác mà tôi thường đặt tên cho chúng dựa theo chương trình mà chúng thường được phát.
Tôi không phải là người từ nhỏ đã được học nhạc với những nhà soạn nhạc vĩ đại trên thế giới, những bản giao hưởng nổi tiếng mà Cậu tôi được học. Cái mà tôi thu lượm được chỉ là những track nhỏ của một bản nhạc lớn. Và đối với tôi, lịch sử âm nhạc, đã liên quan đến lịch sử thì tôi không hề biết gì, còn khó hơn lên trời. Nhưng tôi vẫn thích giao hưởng vì một phần, nó là những ký ức quen thuộc mà hiếm khi tôi không còn dịp gặp lại nữa, một phần, nó là chiếc cầu nối giữa tôi và bạn, giữa tôi với mọi người...
Giai điệu da diết là một phần khiến tôi chìm đắm trong những bản nhạc cực kỳ kén người nghe như vậy. Cái chất dịu, lắng đọng lòng người của những nhạc cụ bộ dây (string) và bộ hơi (woodwind) luôn khiến tôi bình tâm lại trước những thứ làm tôi phải suy nghĩ. Và mỗi đêm, giao hưởng đem lại cho tôi một linh hồn mới, thổi cho tôi những làn gió của sự thanh bình, và tôi không thể nào không thưởng cho mình một nụ cười nhẹ trước những nốt nhạc trầm bổng, trước khuôn nhạc từng bước một lấp kín khoảng trống trong lòng tôi. Có những lúc, tinh thần suy sụp, cái chất bi tráng, trầm hùng của những đại giao hưởng, của rất nhiều những bản nhạc, lại khiến tôi thấy phấn chấn trước bao nhiêu việc còn đang chờ tôi hoàn thành. Một điệu trống, thanh la, chũm chọe, xylophone,... mọi thứ sao quen thuộc, mà thỉnh thoảng lại chợt ùa về làm tôi phải tìm kiếm bản nhạc và thưởng thức chẳng bõ công.
Và cũng tình cờ, giao hưởng đã đem lại cho tôi một người bạn vô cùng thân thiết, cùng chia sẻ với tôi những giai điệu ngộ nghĩnh, thỏa theo sức tưởng tượng không ai nắm bắt được. Những bản nhạc ấy, là cầu nối của tôi với bạn, dìu dắt tôi một thêm trưởng thành. Nhận ra rằng, tôi hoàn toàn nhỏ bé và mù tịt về thế giới nhạc giao hưởng. Cùng nhau, chúng tôi tưởng tượng ra những khung cảnh ngọt ngào, ánh lên những sắc màu từ những giai điệu khác nhau của những bản nhạc chia sẻ cho nhau nghe. Tôi đã nhận được nhiều, rất nhiều những sự quan tâm đầy thú vị, những lời an ủi chân thành, và những bản nhạc giúp tôi đứng lên, cùng với bàn tay ấm áp thân thuộc kia. Giao hưởng, ta cảm ơn mi, vô cùng cảm ơn mi đã cho ta một con thuyền, với người lái đò lãng tử, cùng thanh sáo trúc, đưa ta đến với đại dương bao la của âm nhạc cổ điển, đưa ta đến với những khoảng lặng yên bình của cuộc sống...
Canon - dòng suối mát cho tâm hồn - mãi mãi là khúc giao hưởng mà tôi thích nhất, cây cầu duy nhất cho tôi nhẹ nhàng đi vào tâm tư tình cảm của bạn...
L #1
Làn nước bạc

Bạn thích đọc truyện nào nhất?
thường xuân nhiễm tử
-
OANH DẠ *Tác giả: Nhĩ Duy Hoa *Thể loại: đoản văn, cổ trang, nhất thụ nhất công, ngược luyến tàn tâm, viễn tưởng, BE Lời tựa ...
-
Nhà tôi nằm kế bên một trường phổ thông cấp 3. Nơi đó có những rặng dừa rất cao mà vui nhất là mấy cây dừa đó cứ đổ sang bên sân thượng nhà...
-
Tình hình là, mình drop Khuynh Tẫn Thiên Hạ - Loạn Thế Phồn Hoa để edit và chỉnh sửa lại toàn bộ từ đầu chương Tiết tử đến hết chương 198. V...
-
Ẩm hương Bích huyết Đào hoa thanh đạm thấm nhuần, ta an tịnh nghiền ngẫm cuộc đời trải dài hoành sơn ngàn vạn dặm. Bao năm thăng trầm ta ch...
-
NGỌC TUYẾT SANH CA MAI ẢNH HƯƠNG Tác giả: THIÊN LẠI CHỈ DIÊN Năm đó mùa đông đến thật sớm. Khí trời bỗng nhiên dày đặc lãnh hương xe...
viễn phương
Categories
- 12D1 (1)
- amthuc (7)
- binh-dinh (7)
- canon (7)
- dai-mac-dao (3)
- dan-mei (35)
- diary (41)
- doan-van (36)
- dong-hoa (3)
- family (10)
- giasu (1)
- hoa-dung-thien-ha (6)
- Jay Chou (20)
- Khuynh Càn (91)
- locker (7)
- ly-thien-su (5)
- me (42)
- moc-duyet-quan (3)
- music (8)
- MV (25)
- myocean (1)
- nam-hoa-mong (2)
- ngon-tinh (6)
- nhi-duy-hoa (10)
- oanh-da (10)
- oneshot (2)
- poem (1)
- quynh-thuong (11)
- sanh-ca-mong (3)
- story (22)
- suutam (27)
- thien-lai-chi-dien (19)
- thoughts (57)
- thu-tin--dong-lan (1)
- tien-truyen (11)
- vampire (6)
- write (46)
- yeu-cuu-dao (6)