Saturday, January 01, 2011

Đông Phong Phá

Ẩm hương Bích huyết Đào hoa thanh đạm thấm nhuần, ta an tịnh nghiền ngẫm cuộc đời trải dài hoành sơn ngàn vạn dặm.

Bao năm thăng trầm ta chờ đợi ngươi nơi Thuỷ Bích tiểu hồ, bên cổ thất đạm nhã rêu phong phủ kín xa xăm vọng về cơn gió lạnh hiu hắt đượm nồng hương rượu ta và ngươi từng bên nhau đối bái.

Ngươi vì đâu mà đi? Ta vì đâu mà đợi? Năm đó đôi ta gặp nhau giữa sắc xuân tươi thắm vàng rực ánh ban mai nơi đào lâm uẩn uẩn. Ta cùng ngươi, niên thiếu, hào hoa, phong nhã, tuấn lãng, mị kiều.

Ngươi biết chăng trăng đêm nay rất tròn, ta một mình bên cạnh bộ trà cụ thấm đẫm nỗi lưu ly gieo rắc trong lòng ta bụi mờ bao phủ không sao dứt tận. Cô độc đợi chờ, dù rằng hiểu rõ ngươi đã không còn trở lại dương gian này để cùng ta tuỳ cầm vũ kiếm. Tiếng tỳ bà réo rắt một khúc ngâm huyền huyễn ngân lên giữa đêm khuya vắng lặng. Cánh hoa rơi ưu nhã đong lệ lòng ta bộc hứng tuốt kiếm ngoạn tiêu dao.

Gió đêm vẫn thổi. Tiếng tỳ bà vẫn bãng lãng trong tịch mịch. Phong linh treo trên đầu mành khẽ đong đưa, ta vẫn đợi ngươi, đợi ngươi mi mục như hoạ, đợi ngươi ẩm tình đạn tấu khúc đông phong.

Thăm thẳm đợi chờ. Ngươi đợi ta mười bảy năm. Ta đợi ngươi mười bảy năm. Mòn mỏi bao năm tháng trôi đi phủ đầy khói sương gầy guộc dần tan biến thành hoa bụi ảo ảnh. Giữa nơi thâm sơn cùng cốc yên lặng này, ta an tĩnh, ta trầm mặc, ta tịch mịch, ta chờ ngươi. Kết cục xưa dần dần hiện rõ.

Một chén ly sầu ta cùng ngươi đối nhau ẩm tận. Một hồ phiêu bạt ta cùng ngươi bên nhau cạn chén.

Mãi về sau, thời gian trôi qua không cách nào lấy lại được. Đào hoa một lần nở, ta và ngươi, phải chăng đã để vuột mất cơ hội thưởng lãm ấy?

Phương xa vọng mãi... ly tao một khúc tỳ bà... hoá gió mà bay... Đến cả ly biệt... cũng vô cùng lặng thinh.

------------------------------------------------------------------

Cổ tranh... Trung Quốc phong... Đề tài quen thuộc trong các album của Anh. Giai điệu đều đặn và nhịp chậm rãi đung đưa dẫn bước tình ai phiêu dạt trở về thời niên thiếu thâm duyên. Ca từ chắt lọc đến cô đọng kết hợp với phong cách nhẹ nhàng trong tiếng trống giăng đầy réo rắt cung tỳ bà dạo nhạc mang người nghe quay về với dòng tư niệm vun vút tưởng chừng quên đi giữa không gian vô tận. Tiếng tiêu tản mác bóng hình xưa kia cố nhân đợi chờ trong đêm tối uống cạn tấm lòng ai. Chuyển nhạc khẽ nhanh dạo theo con nước biến hoá của cơn gió Đông vi vu dìu dặt e dè từng giọt lệ nhỏ xuống. Hãy hoà mình cùng Đông Phong Phá để nghĩ về tiếng tỳ bà tiêu dao vương vấn nơi cuối bài len lỏi cõi lòng ai một nỗi buồn ly biệt đè nén trong tâm khảm không cách nào quên đi.


ĐÔNG PHONG PHÁ

Nhạc: CHÂU KIỆT LUÂN - Lời: PHƯƠNG VĂN SƠN
Credit: Mọt sách POKA
Effect: Pyointa2001

1 comments:

Anonymous said...

Trong đêm văng vẳng đâu đây tiếng tỳ bà ... Là ai bên khung cửa ấy đang tấu lên khúc Đông Phong Phá ?



Ta nghe tiếng mưa rơi hòa cùng tiếng đàn , nâng chén rượu ... uống cạn một chén sầu ... Là ngươi ở nơi xa có nhớ đến ta ?



Tỳ bà trên tường phủ sắc buồn thảm ... dây đàn tầng tầng bụi ...



Ta gảy nhẹ một phím , nghe lòng mình lạc một nhịp



Hỏi ngươi có nhớ đến lần đầu chúng ta gặp mặt ? Một khúc tỳ bà tấu , khiến ta ngàn năm lưu luyến một mình ngươi .



Là ngươi trong một khắc chiếm trọn tâm trí ta ...



Đông Phong Phá ... ngươi có còn nhớ rõ khúc nhạc ấy không ?



Người trong đêm mưa rơi lất phất ... hòa cùng tiếng mưa tấu lên khúc Đông Phong Phá



Trong hương trà thơm mát , ta cùng ngươi đối ẩm ... Nụ cười của người một đời mãi không quên . Bao nhiêu xuân sắc , bao nhiêu tình ý ... Nay còn lại trong tâm trí ta như một vệt sáng nhạt màu nơi khung cửa .



Lại cạn thêm một chén , ngẩng đầu vấn nguyệt quang : " Liệu có còn nhớ đến ta ? ... "



Một khúc Đông Phong Phá , ngón tay lướt nhẹ trên phím đàn . Lòng đau như cắt ...



Là ngươi khiến ta cả đời không thể yêu kẻ nào khác



Là ngươi cả đời ám ảnh ta ...



Đông Phong Phá ... ta thay ngươi tấu . Liệu ngươi ... cũng trong đêm mưa bụi mà nhớ đến ta ? Liệu có nghe được khúc Đông Phong Phá mà nhớ đến ta ? ...



Tỳ bà đứt đoạn như tiếng lòng ta vỡ vụn ... Đông Phong Phá - tỳ bà khúc tan vào không trung , nhưng hình bóng ngươi trong lòng ta vẫn rõ ràng như ngày mới gặp ...



Đông Phong Phá , một khúc nhạc này ... cả đời không quên ...

Post a Comment

Vui lòng chọn "Comment as"
--> Name/URL và để lại tên bạn, đường dẫn nếu bạn hỏi chủ blog việc gì đó và cần hồi âm.
--> Anonymous nếu bạn muốn ẩn danh.
Xin cảm ơn.