Sunday, January 02, 2011

Xà Vũ

Mờ ảo... Huyền bí... Yêu ma...

Dải lụa thêu lướt những sợi vàng óng ánh thiêu đốt áng mây rực rỡ giăng trên đỉnh kim tự tháp huyền bí. Tượng Nhân sư im lìm dưới cái nóng khô bỏng rát rạt của xứ sa mạc khắc nghiệt lặng lẽ.

Nóng bức... khô cằn...

Vây quanh ta là những con rắn ngẩng cao đầu hướng những cặp mắt khối đa giác nghi kỵ nhìn chằm chằm vào ta. Trận địa này giăng ra ngang tài ngang sức. Ta toát hết cả mồ hôi trong cái nóng cháy bỏng của mặt trời chiếu rọi trên lưng tìm cách vượt qua. Ảo giác.

Và ta... đã... gặp được...nàng.

Trong ảo ảnh mê lộ, nàng uốn người khoác lên bộ cánh mỏng trong suốt, bước chân trần trên bậc thang thô ráp ngay cửa lăng mộ cổ. Một bước chuyển thân, tay đưa ngang, chân nhón bước. Ta lập tức bị mê hoặc trước vẻ đẹp kỳ ảo hoang dại, đầy mạnh mẽ, đầy ma mị, nhưng cũng rất yếu đuối mỏng manh ấy của nàng.

Huyễn hoặc...

Lưng eo nàng phơi trần uốn éo dưới ánh mặt trời nóng bỏng. Hương dầu cọ bốc lên từng làn nhẹ bổng quấn quanh thân người nàng như thêm phần sương khói ảo dị. Trang sức bằng vàng chói loá bắt lấy ánh mắt ta, điệu múa bí ẩn kinh thán diễm tuyệt ấy câu dẫn đi linh hồn ta, và nụ cười nàng đem theo sự ma mãnh dị thường, quyến rũ hớp hồn rút lấy đi từng chút một sức lực trên người ta. 

Tiếng kèn lườn lợ vang lên, uốn éo điệu múa tròn kinh ngạc dụ hoặc rắn hổ mang chúa vừa thoát khỏi bóng đêm, vươn mình trong ánh sáng.

"Đến tìm ta, chàng tìm không được ta.
Ánh mắt chàng đã lạc hướng vào mê lộ cùng cực này rồi.
Đi theo ta, chàng bị ta mê hoặc.
Đến tất cả thần thánh ở nơi chốn u linh này đều bị ta mê hoặc.
Nói yêu ta, chàng yêu ta hay không?
Sự trầm mặc vương giả đó của chàng muốn thổ lộ điều gì ư?
Ngắm nhìn ta, chàng bị ta dẫn dụ.
Linh hồn của chàng đã thuộc về ta và bị dụ hoặc bởi ta..."

---------------------------------------------------------------------

Một bài hát cực lạ của Anh, một khi nghe xong quả thật không biết phải nói gì ngoài một cảm giác rất ma mị kỳ bí. Giọng nữ cùng giọng nam như bổ sung cho nhau, tựa như một đàn rắn uốn éo phục tùng trước một con rắn chúa nắm quyền sinh sát trong tay. Tiếng trống dồn dập cùng âm thanh lúc chuyển đoạn rất sáng tạo đem lại vẻ huyền bí ảo dị của cái nôi văn minh lịch sử đầu tiên của nhân loại thời hoang sơ khai mở - đất Ai Cập cổ. Âm thanh của khèn huyễn hoặc cùng với sự cách âm, làm bóp méo và xô lệch đi của nhạc cụ điện tử, tiếng sáo thả tung bay vi vút ở âm vực rất cao. Tất cả mọi thứ gợi về một sự lãng mạn huyền bí của Đông phương, của Ai Cập tràn ngập u linh kỳ ảo, của vũ điệu uốn éo đặc trưng cho loài rắn hổ mang chúa ở nơi đây - nhẹ nhàng, kín kẽ, nhưng vô cùng ma mị, hiểm ác.


XÀ VŨ

Nhạc: CHÂU KIỆT LUÂN - Lời: HOÀNG TUẤN LANG
Credit: Mọt sách POKA
Effect: Pyointa2001

0 comments:

Post a Comment

Vui lòng chọn "Comment as"
--> Name/URL và để lại tên bạn, đường dẫn nếu bạn hỏi chủ blog việc gì đó và cần hồi âm.
--> Anonymous nếu bạn muốn ẩn danh.
Xin cảm ơn.