Tuesday, January 25, 2011

Máu và tim

"Vẫn biết rằng chân trời góc bể là khái niệm rất mơ hồ, nhưng anh sẽ đi khắp nơi để tìm về lại con tim của em.
Em đừng hỏi vì sao, vì anh không thể nào cho em câu trả lời được. Em cứ ngủ yên, để khi mở mắt ra, trước mắt em sẽ là điều bất ngờ, đúng như lời hứa của anh ngày xưa."

----------------- Flashback

"Trên nóc nhà anh cất vang khúc hát em tặng anh, trên nóc nhà anh ngồi cùng với người anh yêu."

"Vì sao em thích bài hát ấy vậy?"

"Vì sao chúng ta lại có thể vứt cả mạng sống của mình leo lên nóc nhà cao ngất ba mươi tầng này ngồi ngắm trăng lạnh nhỉ?"

"Vì sao chúng ta có thể thoát qua khỏi cổng bảo vệ và chui lên tận đây để tận hưởng khí trời trong mát đang tràn ngập tâm hồn đôi ta nhỉ?"

"Vì sao trên vai anh thấm đẫm những giọt nước nóng hổi vậy em?"

"Vì sao... vì sao..."

"Em ơi, sao băng kìa..."

Cơn gió nhẹ buổi đêm mờ nhạt khẽ luồn qua mái tóc chàng trai cô gái. Mơn man lên da thịt từng cảm xúc mơ hồ quyện không trung nặng trĩu, không khí cuộn gió vấn vương cánh mũi chàng trai hương thơm dịu ngọt của vị sơn trà thanh nhã. Chàng trai ngồi bó gối trên nóc nhà. Cô gái tựa đầu lên vai chàng trai. Một chút khẽ khàng, một chút thơ mộng, một chút ưu tư, một chút đượm buồn. Mái tóc suôn mềm, mịn màng như nhung men theo làn gió tung bay uốn lượn. Cánh áo lụa phất phơ mềm mỏng. Chiếc áo sơ mi lồng lộng đón gió. Bàn tay cô gái nằm gọn trong nắm tay mạnh mẽ chắc chắn của chàng trai. Gió vẫn thổi. Nước mắt nhoè mờ khung cảnh. Nóng hổi, cháy bỏng. Từng giọt nước mắt rơi nhanh xuống gương mặt góc cạnh của chàng trai đậm nét phong trần. Hơi thở luồn lách nơi làn tóc nhung lụa kia nhẹ dần, nhẹ dần...

"Anh ơi, hãy tìm về trái tim của em nhé. Hãy tìm lại trái tim cho em. Nếu gặp khó khăn, anh hãy nhắm mắt, cảm nhận tiếng sóng vỗ rì rào như âm nhạc ti lũ diệu vợi, cảm nhận từng lớp cát mềm mịn dưới chân anh đang đứng, cảm nhận vị mặn mòi của biển cả bao la. Hãy tìm lại cho em... nhé anh."

"Ừ. Anh sẽ tìm lại cho em, anh sẽ quyết tìm lại bằng được cho em."

Đầu cô gái khẽ gục xuống vô lực. Cả người cô tựa hẳn vào người chàng trai, bất động. Tiếng hát ngưng bặt. Nước mắt tuôn trào.

-------------------------End Flashback

"Hai năm. Đó cũng không phải là một thời gian quá dài, cũng không phải là quá ngắn phải không em? Trái tim đó của em, phải chăng, là huyết san hô?"

"Năm năm. Và bây giờ, anh đã hiểu, trái tim của em là gì. Đúng vậy, chính là bản thân anh."

Đâu đó nơi mặt biển du dương điệu tâm tình, sóng chợt lặng lẽ dịu dàng như xoa dịu nỗi lòng ai đó. Tiếng hát bay bổng hoà ca lược đi nỗi buồn u uẩn chìm đắm đáy mắt thu ba. Dường như, nụ cười đã trở về lại trên gương mặt ai rộn ràng nhịp đập con tim.

0 comments:

Post a Comment

Vui lòng chọn "Comment as"
--> Name/URL và để lại tên bạn, đường dẫn nếu bạn hỏi chủ blog việc gì đó và cần hồi âm.
--> Anonymous nếu bạn muốn ẩn danh.
Xin cảm ơn.