Wednesday, December 07, 2011

[Đại Mạc Dao] Chương 2

ĐẠI HÁN TÌNH DUYÊN CHI ĐẠI MẠC DAO

Tác giả: ĐỒNG HOA

Chương 2

LẦN ĐẦU GẶP GỠ
Friday, December 02, 2011

[Đại Mạc Dao] Chương 1

ĐẠI HÁN TÌNH DUYÊN CHI ĐẠI MẠC DAO

Tác giả: ĐỒNG HOA

Chương 1

CHUYỆN CŨ
Thursday, December 01, 2011

Đại Hán Tình Duyên Chi Đại Mạc Dao

ĐẠI HÁN TÌNH DUYÊN CHI ĐẠI MẠC DAO

Tác giả: ĐỒNG HOA

Thể loại: Nguyên sang, ngôn tình, cổ sắc cổ hương, ái tình

[Sanh Ca Mộng] Chương 1

SANH CA MỘNG

Tác giả: MỘC DUYỆT QUÂN

***O*** Chương 1 ***O***

LẠC LẠC NHƯ THẠCH
Wednesday, November 30, 2011

Sanh Ca Mộng

SANH CA MỘNG

Tác giả: MỘC DUYỆT QUÂN

Thể loại: Ngôn tình, cung vi tình cừu

[Sanh Ca Mộng] Tiền ngôn

SANH CA MỘNG

Tác giả: MỘC DUYỆT QUÂN

Chính văn - Tiền ngôn
Monday, November 28, 2011

[Nam Hoa Mộng] Chương 1

Chương 1

Đất Lạc Dương hiện hữu lưỡng "tuyệt". Nam nhi nơi Lạc Dương này, đã gặp ắt phải kính nhường, bởi vì lưỡng "tuyệt" thực khắc sát được nam nhân. Lưỡng "tuyệt", một là tuyệt thế mỹ nữ Tô Đan, hai là tuyệt đối cường hào Tô Lâm.
Friday, November 11, 2011

Chiếu Ảnh Tích Phân Phi - 09

CHIẾU ẢNH TÍCH PHÂN PHI - QUỲNH THƯƠNG TIỀN TRUYỆN

Tác giả: THIÊN LẠI CHỈ DIÊN

--- 09 ---

Hoàn Vũ Chi cắn cắn môi. Ta vẫn không thể ngờ được chính ngươi là người thốt lên câu ấy. Quỳnh Ẩn... của ta. Lục Vương gia bàng hoàng không kịp tỉnh lại. Hắn lặng lẽ đứng như trời trồng, một câu cũng chẳng nói.

Bạch Quỳnh Ẩn nản lòng cũng không muốn nói thêm với hắn nữa. Y buông y tụ của hắn ra. Lòng man mác nỗi bực dọc cùng rầu rĩ khôn nguôi. Y không thèm nhìn đến mặt hắn một lần, xoay người rời đi. Tại sao? Ta đã như vậy? Lẽ nào ngươi vẫn không cảm thấy gì sao? Tại sao có thể đối xử với ta như vậy chứ?

Chiếu Ảnh Tích Phân Phi - 08

CHIẾU ẢNH TÍCH PHÂN PHI - QUỲNH THƯƠNG TIỀN TRUYỆN

Tác giả: THIÊN LẠI CHỈ DIÊN

--- 08 ---

Lọ dược trong tay Hoàn Vũ Chi. Mát rượi. Men sứ. Thơm ngát. Trong ngần. Lòng hắn dậy nên tia cảm giác mơ hồ không rõ đâu là hư đâu là thật. Nhưng đến cuối cùng, hắn vẫn không tặng lọ dược đó cho Nhã Ngọc.

Sau này lọ dược đó được chôn ở nơi đâu, chắc có lẽ chỉ có mình hắn mới biết được ở đâu mà thôi.

Cố nhân...

Chiếu Ảnh Tích Phân Phi - 07

CHIẾU ẢNH TÍCH PHÂN PHI - QUỲNH THƯƠNG TIỀN TRUYỆN

Tác giả: THIÊN LẠI CHỈ DIÊN

--- 07 ---

Lộng Ngọc nghe tiểu bảo bảo trên tay mình khóc tướng lên như thế lấy làm kinh ngạc: "Tiểu oa oa này cũng biết nói sao?" - Nói đoạn cười khúc khích càng thêm tinh quái.

Nhã Văn ra vẻ hiểu biết: "Đã hai tuổi rồi, làm sao lại không biết nói cơ chứ. Ca, ca tiêu rồi..." - Lần này thì ca hết đường làm trò chối cãi trước mặt phụ thân lẫn di nương đi nhé, dám dọa nạt tiểu bảo bối của di nương. Cho ca biết tay.
Wednesday, November 09, 2011

Chiếu Ảnh Tích Phân Phi - 06

CHIẾU ẢNH TÍCH PHÂN PHI - QUỲNH THƯƠNG TIỀN TRUYỆN

Tác giả: THIÊN LẠI CHỈ DIÊN

--- 06 ---

Vũ Chi nhìn theo nét vẽ của đối phương, bỗng chốc giật mình. Ngay tức khắc trong đầu tỉnh ngộ, nhưng tuyệt đối không hề kỳ thị mà chỉ thấp giọng trầm trồ, vẫn không giấu nổi ngạc nhiên trước nguyên do của vị Bạch công tử này: "Thì ra là vậy... Vậy Bạch công tử vì sao phải đến Ngọc Hương Lâu này?"

Bạch Quỳnh Ẩn giữ lễ, khóe môi cong cong nét cười băng lãnh: "Không lẽ trong Ngọc Hương Lâu chỉ có nữ tử thôi sao?" - Tiếu dung đủ giết chết kẻ trước mặt, đủ lạnh lùng đầy giá rét. Gương mặt trắng ngần như phủ màng sương u ám toát lên thứ sát khí bàng bạc rợn cả sống lưng.
Saturday, November 05, 2011

Chiếu Ảnh Tích Phân Phi - 05

CHIẾU ẢNH TÍCH PHÂN PHI - QUỲNH THƯƠNG TIỀN TRUYỆN

Tác giả: THIÊN LẠI CHỈ DIÊN

--- 05 ---

Cố vắt óc nghĩ lại việc đêm qua, trong đầu bất thình lình buốt thống không chịu nổi, y phải điều khí để áp chế cơn đau. Nhìn quanh quất khắp phòng không thấy có ai bên cạnh, dù vậy y vẫn chắc chắn rằng đêm hôm qua đã có người vào đây. Và bây giờ đây, thân người y rã rời không chút sức lực với cái lạnh khắc nghiệt dằn xé bóp nát tâm can.

Không hiểu sao y lại cảm thấy xấu hổ trước tình cảnh này. Gương mặt phiếm hồng. Ngượng ngùng. Ánh mắt len lét nhìn khắp xung quanh để rà soát thêm lần nữa. Roẹt. Y kéo tấm chăn bông lên trùm kín cả đầu. Không khí như hóa thạch bên trong phòng. Trái tim y đập mạnh mẽ đầy sợ sệt. Cảm giác lạ lẫm đầy mạo hiểm bao phủ khắp căn phòng. Y sợ.

Chiếu Ảnh Tích Phân Phi - 04

CHIẾU ẢNH TÍCH PHÂN PHI - QUỲNH THƯƠNG TIỀN TRUYỆN

Tác giả: THIÊN LẠI CHỈ DIÊN

--- 04 ---

Hoàn Vũ Chi phút chốc ngẩn người trước ánh mắt lãnh liệt cô ngạo của người đối diện. Nhanh chóng lấy lại tinh thần, trong trí óc bỗng vụt qua tia ý nghĩ, giật mình hỏi lại: "Bạch công tử, ta vẫn còn chưa biết danh tự của ngươi."

"Quỳnh Ẩn."

Quỳnh Ẩn - Hoàn Lục Vương gia trong đầu nghĩ thầm ý nghĩa danh tự của y, không khỏi có phần thương cảm. Nhìn lại cả thân người y, y sam trắng muốt tịch tịch liêu liêu, phất phơ trước gió, mong manh yếu ớt. Y tựa như một khối tuyết thạch được tạc nên từ vô số đóa tuyết hoa diễm lệ mà trong vắt. Từng đóa từng đóa, li ti nhỏ bé, liên miên bất tuyệt kết thành tấm lụa mềm mại uyển chuyển quấn quanh thân người thương bạch của y. Nơi y tỏa ra thứ sắc vị của tiết đông giá rét, cũng như tấm lòng y thật sự giá rét trước thế giới này. Khép chặt và lẩn trốn.
Thursday, November 03, 2011

Nam Hoa Mộng

NAM HOA MỘNG

Tác giả: THIÊN LẠI CHỈ DIÊN

Thể loại: [đọc xong sẽ biết] ^____^

Chiếu Ảnh Tích Phân Phi - 03

CHIẾU ẢNH TÍCH PHÂN PHI - QUỲNH THƯƠNG TIỀN TRUYỆN

Tác giả: THIÊN LẠI CHỈ DIÊN

--- 03 ---

Lộng Ngọc tiếp tục chọt chọt thêm mấy cái nữa. Tiểu bạch thỏ bị xách bổng lên không xoay hết nửa vòng. Đôi tai xoăn lại, mắt lộ rõ vẻ hoảng sợ.

"Ca, ca thả nó ra, cứ tiếp tục như vậy, Quỳnh nhi sẽ chết mất đó!"

Lộng Ngọc căn bản không hề để ý đến đệ đệ hắn. Hai mắt híp lại ra điều rất quỷ quyệt nhìn chằm chằm con thỏ. Đôi mắt xếch dữ dằn nheo nheo muốn hóa thành hai đường chỉ thật dài, nhăm nhe con thỏ không chịu tha. Nơi đuôi mắt chễm chệ nốt ruồi son chích lệ thập phần liễm diễm. Nhìn hắn thời khắc này có chút tà khí mị hoặc bao quanh lấy thân người mà cũng kể như tổng lại đó chính là khí chất cùng tính tình của hắn. Ngay lúc ấy dương quang chiếu hạ lên thân hình nam hài, phơn phớt nét mi, lả lướt đậu lại nơi đuôi mắt hữu tình tựa một viên huyết sắc ngọc châu được khảm một cách tỉ mẫn lên gương mặt trắng ngần như khắc nên từ tuyết của hắn.
Thursday, October 27, 2011

Chiếu Ảnh Tích Phân Phi - 02

CHIẾU ẢNH TÍCH PHÂN PHI - QUỲNH THƯƠNG TIỀN TRUYỆN

Tác giả: THIÊN LẠI CHỈ DIÊN

--- 2 ---

Bạch công tử đưa ngón tay thon thon của mình quấn lấy đuôi tóc, tạo nên những vòng cuốn rồi vô thức thả ra. Gương mặt lơ đễnh, thanh âm thập phần khinh rẻ: "Phải không? Vậy ta nói cho hai tên nhi tử ngoan ngoãn của ngươi biết nhé, ngươi thấy được chăng?"

Hoàn Vũ Chi mỉm cười đứng dậy. Tóc đen phân phi buông xõa bao quanh khuôn mặt tuấn tú khôi vĩ. Hắn đi đến bên cạnh Bạch công tử khom người xuống trầm giọng: "Kia chỉ như làn áo mỏng mảnh nhu mì uốn lượn cạnh chiếc quạt lông cất giọng ca vũ mà thôi, phút chốc rồi cũng trôi qua tâm trí, hồng phấn thanh lâu là thế, ngay trước mắt cũng chỉ là mơ hồ huyễn hoặc, còn nói gì đến yêu đương ở đây?"
Sunday, September 25, 2011

Invisible

http://www.facebook.com/notes/thao-nguyen/invisible/10150326671857192



Cũng lâu rồi chả viết note trên facebook nữa, chắc mình đóng cửa cái nhà blogspot của mình nên giờ mình thành một con ma lang thang vật vờ vô định. Mà cũng đúng, sống trong nhà mình mình còn thấy mình không khác gì một con ma hết. Hay trong yahoo, gọi là invisible. Cũng như tính cách của mình, invisible với tất cả mọi người và available trong mắt một người thôi. Cũng tốt, có cái để an ủi =))

Chả biết từ khi nào mình cực thích cái dạng trình bày văn bản theo kiểu phân mục 1 2 3 nhỉ? Hay tại gõ văn bản nhiều quá thành thử phải tìm cách làm cho luận điểm của mình rõ ràng để rồi mình nhìn lại một lượt không có gì là rõ ràng???

Ôi thật buồn cười, buồn cười giống như cái cuộc sống quá mức giả tạo này luôn phải không nhỉ?
Wednesday, September 07, 2011

Chiếu Ảnh Tích Phân Phi - 01

CHIẾU ẢNH TÍCH PHÂN PHI - QUỲNH THƯƠNG TIỀN TRUYỆN

Tác giả: THIÊN LẠI CHỈ DIÊN

--- 1 ---

Ngọc Hương lâu.

Trên lầu hoa hương phiêu tán. Hương vị phấn son hòa lẫn vào mùi hương của thứ nước tắm pha cánh hoa các cô nương hay dùng thoát ra ngoài bầu không khí loãng lạt. Người người tấp nập, chen chúc như nêm, từ khách tao nhân văn thơ thi sĩ đến từ khách phe phẩy cánh quạt đề thi. Người qua tiếng lại, nhộn nhịp rộn ràng. Phần không thể thiếu, ấy là ca kỹ. Ve vãn khách phong lưu đa tình, âm điệu lả lơi chìm lẫn trong khúc tình tang bật lên từ cung đàn não nề ai oán. Phận hồng nhan gò má ửng hồng, mái đầu hãy còn xanh bán đi tuổi xuân phơi phới mà gửi gắm cuộc đời vào những bữa tiệc thiêu thân.
Tuesday, September 06, 2011

Ngọc Tuyết Sanh Ca Mai Ảnh Hương

NGỌC TUYẾT SANH CA MAI ẢNH HƯƠNG

Tác giả: THIÊN LẠI CHỈ DIÊN

Năm đó mùa đông đến thật sớm. Khí trời bỗng nhiên dày đặc lãnh hương xen kẽ theo từng dòng không khí trôi về bao bọc cảnh sắc thanh bình yên ả. Ngoài khung cửa tiết khí giá lạnh. Đây đó xuất hiện những chấm băng li ti khẽ khàng treo trên những cành cây khô còn vương vài chiếc lá nâu đỏ buồn bã. Chẳng mấy chốc thời tiết trôi nhanh, tháng chạp buông từng bước chân dạm đến những ngõ hẻm vắng lặng. Trung tuần tháng chạp đã có tuyết. Bão tuyết. Trắng mờ mịt che phủ những nóc nhà xiêu vẹo. Trắng tuyết ngân trì xuống những nhánh cây thô ráp. Trắng đượm buồn trên ngọn cỏ đính hạt sương chẳng thể nào buông rơi. Tuyết lớn đem theo giá rét len lỏi vào những lớp áo bông sờn cũ. Mênh mông màu trắng giao mùa. Đường chân trời kia dường như nhạt nhòa hòa vào vòm trời thương bạch. Ở Nãng Sơn, sương đọng trên cây cỏ thành từng giọt to tròn trong vắt. Đến cả bầu trời, cùng mây, núi, nước, trên dưới chỉ độc một màu trắng u uẩn. Thật là "Quái đắc bắc phong cấp, tiền đình như nguyệt huy. Thiên nhân trữ hứa xảo, tiễn thủy tác hoa phi."
Friday, September 02, 2011

Chiếu Ảnh Tích Phân Phi

CHIẾU ẢNH TÍCH PHÂN PHI

(QUỲNH THƯƠNG tiền truyện)

Tác giả: THIÊN LẠI CHỈ DIÊN

Thể loại: BE, ngược luyến tàn tâm
Monday, August 22, 2011

Vampire's Diary - 06

Vampire's Diary (Nhật ký Ma cà rồng)

Tác giả: Diệp Mạn Thanh @ nttruyen.wordpress.com

Thể loại: [đọc xong khắc biết ^^.^^]

*Đã xin phép ý kiến của tác giả khi đem về post ở blog này*

--o-- Phần 6 --o--
Sunday, August 21, 2011

[Yêu Cửu Đạo] Chương 3

Chương 3

Khi Trần Trung biết được tin Hoàng thượng muốn thiết yến trong cung để tẩy trần, mừng y thắng lợi khải hoàn trở về từ phụ thân, trong lòng rất ngạc nhiên không hiểu vì sao lại như thế. Tục ngữ nói "Thánh tâm nan trắc, thân vi thần tử, chích nhu tuân tòng." Bất quá Trần Hòa sau khi biết được tin tức này thì hồ nháo loạn cả lên, cực kỳ phấn khởi, chạy khắp nhà làm ầm ầm lên, tình cảnh hỗn loạn không kể xiết khiến cho nha hoàn gia nô đi dọn dẹp hậu quả tên tiểu tử này để lại đến không kịp thở. Hắn ba hoa nhắn đi nhắn lại rằng trước giờ chưa từng gặp Hoàng đế bao giờ, lần này nhất quyết phải đi cùng. Phụ thân bị hắn chọc đến độ nộ khí xung thiên, hai mắt trợn tròn, gân máu đầy tức giận vì không trị được tên ngỗ nghịch. Thanh âm lạnh toát như gầm lên: "Hoàng thượng là người thế nào mà ngươi nói muốn gặp thì gặp hả?"
Saturday, August 20, 2011

[Yêu Cửu Đạo] Chương 2

Chương 2

Đoàn người thong thả tiến về Trần phủ. Dọc đường đi dân chúng hai bên đường tung hô không ngớt. Chẳng mấy chốc ánh mắt Trần tướng quân đã xuất hiện đại môn phía trên đề hai đại tự vuông vức Trần phủ uy nghi đường bệ. Hạ nhân nhanh chóng theo chủ tử phân phó dắt ngựa ra sau chuồng cho ăn nghỉ ngơi. Không khí nhộn nhịp vô cùng náo nức. Trần Trung vừa bước qua khỏi đại môn, y phục tướng quân hãy còn, liền thuận bước hướng về đại sảnh đi thỉnh an mẫu thân. Trần phu nhân trông thấy hài tử nay đã trưởng thành bình bình an an trở về, thần tình vui mừng khôn xiết. Bao nỗi mừng rỡ âu lo xen lẫn vào nhau chảy những giọt nước mắt trong vắt lăn nơi gò má xương xương của phu nhân. Trần Trung thi lễ, ngẩng lên nhìn mẫu thân. Trong lòng y tràn ngập những kinh hỷ cùng vui sướng khôn nguôi. Lăn lộn nơi sa trường những bao năm nay, giờ gặp lại mẫu thân chẳng trách thâm tâm y xúc động bồi hồi. Đợi Trần Trung thỉnh an, vỗ về động viên mẫu thân mình xong, cuối cùng y cũng lui người xin phép được lui về thư phòng. Lúc ra khỏi đại sảnh, hai bên bả vai mồ hôi đã thấm ướt hết một nửa. Nhiệm vụ rồi cũng xong, y hít sâu một hơi thật khoan khoái rồi chỉ đạo hạ nhân đi chuẩn bị bồn tắm cùng nước nóng cho mình tắm rửa thay đổi y phục.
Monday, August 15, 2011

Vampire's Diary - 05

Vampire's Diary (Nhật ký Ma cà rồng)

Tác giả: Diệp Mạn Thanh @ nttruyen.wordpress.com

Thể loại: [đọc xong khắc biết ^^.^^]

*Đã xin phép ý kiến của tác giả khi đem về post ở blog này*

--o-- Phần 5 --o--
Sunday, August 07, 2011

Vampire's Diary - 04

Vampire's Diary (Nhật ký Ma cà rồng)

Tác giả: Diệp Mạn Thanh @ nttruyen.wordpress.com

Thể loại: [đọc xong khắc biết ^^.^^]

*Đã xin phép ý kiến của tác giả khi đem về post ở blog này*

--o-- Phần 4 --o--
Monday, August 01, 2011

Vampire's Diary - 03

Vampire's Diary (Nhật ký Ma cà rồng)

Tác giả: Diệp Mạn Thanh @ nttruyen.wordpress.com

Thể loại: [đọc xong khắc biết ^^.^^]

*Đã xin phép ý kiến của tác giả khi đem về post ở blog này*

--o-- Phần 3 --o--
Tuesday, July 26, 2011

[Yêu Cửu Đạo] Chương 1

Chương 1

Chiến trường.

Quân doanh.

Bên trong đại trướng của chủ soái tọa lạc tại trung tâm một khoảnh đất rộng lớn, một ngọn đèn leo lét cháy thắp sáng một mảng nhòa nhạt. Bấc đèn xèo xèo tiếng sáp nóng bỏng sôi sục, chảy xuống nơi đế những giọt nhựa đặc quánh. Chiếc ghế bành trải da thú bao quanh, tay ghế buộc chặt những sợi dây thừng cuồn cuộn quấn lại. Một vị nam tử vận y phục đen tuyền, tay cầm bút lông sói, đang cúi đầu múa bút. Không biết người này đang viết gì, chỉ thấy đầu bút thoăn thoắt lên xuống, những con chữ óng màu mực sực nức dần hiện trên giấy. Ở một nơi phía trước thai án cách đó không xa, một nam nhân khác tay bị bẻ quặt ra sau trói gô lại đang quỳ trên mặt đất. Ánh mắt đầy những tia nhìn căm phẫn cùng tức hận. Nếu như tay chân cử động được, chưa biết chừng người này đã bay thẳng đến trước thai án mà vặn cổ người đang mải mê viết kia rồi.
Monday, July 25, 2011

Vampire's Diary - 02

Vampire's Diary (Nhật ký Ma cà rồng)

Tác giả: Diệp Mạn Thanh @ nttruyen.wordpress.com

Thể loại: [đọc xong khắc biết ^^.^^]

*Đã xin phép ý kiến của tác giả khi đem về post ở blog này*

--o-- Phần 2 --o--
Saturday, July 23, 2011

[Hoa Dung Thiên Hạ] Chương 4

Chương 4

Hoa Nguyệt

Cảnh đêm thanh bình nhìn ra từ khoảng trời hình vuông lặng ngắt đến dị thường. Nơi xa xăm mơ hồ làn sương mỏng giăng phủ những ngóc ngách tầng cây. Ánh trăng màu bạc lia những vốc sáng xuống mặt đất trầm ảo quyện theo những cơn gió vun vút thổi qua từng cành cây kẽ lá như rít lên thanh âm gào thét. Chốc chốc từng trận gió qua đi để lại không khí lãng đãng những màn sương dày đặc theo thời gian trôi vô thức. Không gian đặc quánh những hơi thở nhọc mệt phát ra nơi thân thể dặm xa gió bụi. Hồ nước loang loáng những vệt lỏng loang lỗ ánh sắc bạc của trăng thêm phần mờ ảo huyễn mộng. Sắc xanh dần chuyển sang tím thẫm lại lấp lánh những màu sắc khác nhau cũng như trong lòng người rối bời những suy nghĩ.

Ta dừng chân nghỉ lại tại một khách điếm bên đường. Chẳng biết cái chuyến vân du giang hồ này nó kéo dài bao lâu và đến khi nào ta mới có thể trở về nhà, thật khó nghĩ ra được thứ gì liên quan đến giấc mơ ấy, nhưng ít ra cũng đang lần theo một đầu mối chứ chẳng phải lười biếng lười nhác phó mặc cho số phận. Khách điếm này trông cũng không quá tệ, phòng ốc đồ dùng sinh hoạt đầy đủ sạch sẽ gọn gàng. Cũng chẳng có gì đáng để phàn nàn cả! Ta đứng dựa vào bệ cửa sổ trong phòng, ánh mắt mông lung nhìn ra cảnh vật xa xăm ngoài khung cửa, tâm trí thả lỏng không chút tư niệm. Những con đường nhỏ bé dẫn về nơi chốn xa lạ, những con người bé nhỏ bước đi trên con đường lát đá tảng kéo dài hun hút không lối thoát. Cảnh đêm xuống dần rồi vươn những chiếc móng sắc nhọn bao trùm lên vạn vật. Những con đường vắng dần những bóng ảnh đổ dài nơi cuối phố, những ánh đèn lồng được thắp lên tỏa rực những khoảng trống nhỏ nhoi nơi mặt đường. Những tòa nhà với kiến trúc cổ kính vắng lặng dần qua những cánh cửa lớn khép chặt. Thời này là cái hồi còn giang hồ loạn lạc mà, thì kiến trúc phải cổ thôi chứ không lẽ hiện đại. Lặng lẽ để những cơn gió mơn man lên da thịt, vị đạo cổ kính ấy dường như đang tìm cách len lỏi vào thâm tâm ta. Từng chút từng chút một, ánh mắt dần quen...
Wednesday, July 20, 2011

Ôi NHÀ ! ! ! ! ! ! ! ! ! !

4 giờ chiều...

Tất cả những entry nhật ký của mình đều bắt đầu bằng giờ, mặc dù khi post hình như cũng có giờ thì phải.

Con Thanh nó nói cũng đúng á, cái gì cũng không được hết, thôi nhảy cầu tự tử đi.

Mấy cái ngày buồn mà trời trong veo không gợn mây thế này rất rất đẹp. Dù sao, từ khung cửa sổ có thêm mấy cái chấn song nhìn ra ngoài một lùm cây thấy mọi thứ cũng không đến nỗi quá tệ hại.

Đời mình phải nói sao nó gắn chặt với cái chữ ngu dữ thế không rõ nữa. Một bà chị nhắc mình là sinh viên thì nên làm những việc của sinh viên thôi. Con Thư nó nói mình mới 19 tuổi để nhắc cho mình nhớ mình rốt cuộc bao nhiêu tuổi. Đáng nể thật, những con người có nhận thức rõ ràng về hiện tại mình đang sống. Còn mình thì không.
Sunday, July 17, 2011

Vampire's Diary - 01

Vampire's Diary (Nhật ký Ma cà rồng)

Tác giả: Diệp Mạn Thanh @ nttruyen.wordpress.com

Thể loại: [đọc xong khắc biết ^^.^^]

*Đã xin phép ý kiến của tác giả khi đem về post ở blog này*

--o-- Phần 1 --o--
Thursday, July 14, 2011

[Yêu Cửu Đạo] 100 câu hỏi

Yêu Cửu Đạo

100 câu hỏi

Bởi vì không biết bao nhiêu người muốn tác giả viết tiếp cái phiên ngoại của truyện này, nhưng mà Lý mỗ thật sự không thể nào nặn ra được một cái kết cục HE như hi vọng của các bạn ủng hộ Lý mỗ, cho nên, ta viết cái này coi như một chút lễ mọn tặng tất cả mọi người, cũng chẳng phải là phiên ngoại của phiên ngoại, cố gắng hầu chư vị chút hạ lễ nhân ngày Trung Thu, xin các vị bằng hữu xa gần vui lòng nhận cho.

Tịch Vụ --|-- Tịch

Trần Trung --|--Trần

Dì ghẻ a.k.a. MC --|-- Lý mỗ ta
Tuesday, July 12, 2011

[Yêu Cửu Đạo] Văn án


Văn án


Năm ấy trưởng thành, y đã là một vị chủ soái tung hoành khắp nơi, phạt Nam thu Tây, hoành đồ vững nghiệp, chức quan trong triều thăng đến Nhị phẩm hưởng lộc triều đình nhiều không kể siết.

Nghiệp này đã lập xong, thân đây đã thành Tướng.

Nhưng, tất cả mọi thứ trong chớp mắt sớm chiều, phong vân đột biến... Thay đổi chẳng ngờ!

[Đoản văn] Yêu Cửu Đạo

Yêu Cửu Đạo

Tác giả: Lý Thiên Sư

Thể loại: cổ trang, cung đình, BE, ngược luyến tàn tâm

Monday, July 11, 2011

[Đoản văn] Thủ Tín

Thủ Tín

Tác giả: Đông Lan

Thể loại: Cổ đại, giá không, hài hài, HE

Tặng những người bạn của tôi... Toto_Lou, TMEW, Yaoibest, Diệp Mạn Thanh

Những ngày mưa rả rích Sài Gòn ủ dột cả niềm tin...
Saturday, July 09, 2011

Sinh nhật "vui"

[From Facebook with...]

Cũng lâu rồi không viết note trên này, khổ vì cái facebook đã bị chặn bởi các bác nhà mạng yêu dấu dễ thương, vậy là phải add thêm cái https vào. Mệt, cứ refresh là lại mất link. Thôi cũng nhân dịp í mà... Bợt-dei của mình... Viết một chút gì đó vui vui trên facebook...


Sinh nhật, nhận được rất nhiều lời chúc "Happy Birthday" trên facebook, của các 12D1-er, của các bạn vô tình quen được trong những lần lượn net. Vui... Dù rằng trong một ngày như thế này và với tâm trạng như thế này thì vui là một điều vô cùng xa xỉ. Nhiều khi mình ước mà cũng chẳng thể vui được. Hay là hít khí Helium vào nói cái giọng méo méo cho nó hài, mà mình cũng biết thật ra làm thế cũng chả hài gì cho cam.

Không quà, đã thành thông lệ, những món ăn sinh nhật "vũ như cẩn" mình cũng không để ý lắm. Nhớ cái ngày xưa ít ra sinh nhật là một ngày gì đó vui vui len lỏi trong lòng, có những nụ cười, có những cái vỗ tay chúc mừng. Rồi hết, sinh nhật đơn giản như bao điều đơn giản ngày ngày trôi qua. Mà bây giờ có bảo Tết đối với mình cũng không khác chi những ngày nhàm chán. Có chăng mình được ngủ nhiều hơn thôi.

[Hoa Dung Thiên Hạ] Chương 3

Chương 3

Lục Mỹ Đồ

Lâm Vũ Hoàng, ta thật tình chẳng biết phải nói ngươi thế nào cho phải nữa.

Xem cái bộ dạng lúc lớn này của ngươi kia kìa, ta liền biết ngay là một tên đoạn tụ không hơn không kém, mà còn cam tâm chịu để cho người ta "thượng", vẫn còn không biết ngượng mà nói những cái lời tự khoe khoang bản thân mình như thế này nữa hả?

Đầu óc ta rối như mớ bòng bong, thiệt trong một ngày mà bắt ta phải chịu đựng biết bao nhiêu là thứ thật chẳng công bằng cho một người vừa mới rớt từ cái thế gian hai ba chiều nào khác vào ngay cái chốn hồng trẫn nhiễu nhương lại nhằm ngay cái môn phái chẳng ra sao, gặp phải một tên tiểu bạch kiểm cùng một lão già quái dị thật khiến ta chống đỡ đến xoay mòng mòng. Nhưng dù thế cũng chẳng thể để cái mạng ta toi một cách vô nghĩa ở cái chỗ nhảm này được, vì vậy ta vẫn phải cật lực suy nghĩ tìm cách ứng phó hai cái tên này. Mà cứ lúc đang tập trung cao độ là cái lão Hồng Đinh kia lại tiếp tục: "Nói đến mỹ nhân, đột nhiên làm ta nhớ đến một việc." - Thần tình lão ngưng trọng, có vẻ như việc này thật sự quan trọng, ánh mắt đảo sang phía Lâm Hiên Phượng, "Phượng nhi, con có biết Thải Liên Phong không?"

[Hoa Dung Thiên Hạ] Chương 2

Chương 2

Lâm Hiên Phượng

Mã Đại Đầu toét miệng cười vô cùng xán lạn, niềm nở thi lễ với người vừa đến: "Phượng sư huynh, huynh đến rồi!"

Lâm Hiên Phượng quay sang Mã Đại Đầu nở nụ cười xã giao ôn nhu hiền hòa: "Phải."

Tay ta ngay lập tức không còn treo được trên vai tên tiểu bạch kiểm kia nữa. Cơ bắp giật liên hồi, gân tay run bần bật làm ta phải cố gắng nhấc cánh tay vô lực đó trở về chỗ nên ở của nó.

Thì ra tên tiểu tử này chính là Lâm Hiên Phượng. 

Trong đầu vừa xẹt qua cái ý nghĩ chết người kia khiến cả người ta run rẩy một trận kịch liệt như nhìn thấy thứ kinh tởm. Khóe môi cùng đuôi mắt giật giật, hai tròng mắt thất thần nhìn chằm chằm tên Phượng sư huynh muốn lọt tròng ra ngoài. Ta tức thì hất tay hắn ra, kinh hoảng lùi về sau một bước.
Monday, July 04, 2011

[Oanh Dạ] Âm kết

Âm kết

Tình nhân thân ái của ta, tiếng ca cuối cùng này đây...
Hãy để ta vì ngươi mà cất lên giữa đất trời vang vọng.

Hôm nay, tại Giang Nam đệ nhất thế gia La gia tiệc tùng thâu đêm suốt sáng. Khách khứa cùng gia chủ chén thù chén tạc mừng cho đôi trẻ đã được thành đôi bách niên giai lão, trưởng tôn La Thu Hoa cùng Giang Nam đệ nhất tài nữ Thi Ân Ân cùng kết mối lương duyên hai nhà. Nguyệt lão se tơ làm mối khéo chọn là thế, quả thật là một việc đáng để cho cả giang hồ này nâng ly chúc tụng, chia sẻ niềm hân hoan cùng gia chủ nha.
Sunday, July 03, 2011

[Oanh Dạ] 8 - Thệ biệt

Tám, Thệ biệt

Kiếp sau, tuyệt chẳng phụ lòng.

Trong đại điện lộng lẫy những đồ vật sơn son thếp vàng xa hoa tráng lệ luồn lách một nỗi cô đơn lạc loài khi đêm đen phủ xuống. Cảnh sắc sang trọng nhưng phô trương đến xa xỉ. Khung cảnh xa lạ nơi cung đình như thế, thật khó lòng tưởng được khi xưa người từng sống tại nơi núi rừng hoang vu hẻo lánh. Choáng ngợp thật sự. Hơi thở yếu ớt chan hòa phả vào không khí trầm ổn. Đến lúc tận cùng của đời người, nam nhân ấy mới cảm giác được rằng mọi thứ xung quanh hắn lúc này thật vô vị. Nam nhân ấy giờ đây tuổi già sức yếu, chung quy cũng đã gần đất xa trời. Dương thế dường như không còn để lại chút nào cho hắn hối tiếc người xưa. Hắn nằm trên chiếc giường kê dưới khung cửa sổ đặc trưng của những nhà gia cảnh quyền quý danh gia vọng tộc, trang trí xoắn ốc theo dạng móc câu nối tiếp nhau, ô cửa hình tròn, trên khung trổ những đường nét vân hoa bay lượn. Tuổi già đã tước đi nơi hắn những tinh hoa của thời thiếu niên khi ấy. Nam nhân thê lương nằm bất động trên giường, ánh mắt chăm chú đưa về phương xa trông ngóng một bóng hình có lẽ đã quá xa vời với hắn giờ đây. Từng hơi thở vẫn từ tốn trút ra nơi cánh mũi khẽ phập phồng. Nhãn quang của lão nhân yếu ớt nhìn về hướng chiếc lồng chim có những khung tre dát bằng vàng lóa mắt treo trước cửa sổ đong đưa theo những cơn gió buồn bã. Trong chiếc lồng ấy ngân vang tiếng hót véo von của một điểu nhi mỹ lệ đang khoan khoái vui vẻ cất lên những điệu nhạc lòng, chiêm chiếp, líu lo nghe sao thật vui tai.
Friday, July 01, 2011

[Oanh Dạ] 7 - Phồn hoa

Bảy, Phồn hoa

Oanh Dạ, người - yêu khác biệt... Ta, phụ ngươi rồi.

Nam nhân lần dò tìm đường tiến vào nơi từng một thời vô cùng thân thiết. Những tán cây vẫn xanh thẳm một tầng kết lại thành những mảng màu thẫm sắc. Tia nắng bé nhỏ nhảy lóc chóc những giọt tròn đơn sơ rơi vãi qua những kẽ lá lặng yên chìm trong giấc ngủ ngàn vạn năm chẳng buồn thức dậy. Tiếng bước chân vang lên xào xạc, rẽ những lớp lá đã quá dày để dựa theo trực giác đi vào. Đâu đó có những tiếng ríu rít nho nhỏ của lũ chim chuyền cành rồi lại chìm vào im ắng nhường chỗ cho sự âm u cứ hóa thành những cảm giác quanh quẩn thân người mang theo chút sợ sệt. Thỉnh thoảng vài tiếng rắc rắc do cành khô gãy bởi chân người đạp vang lên khô khốc. Những bước chân đi qua hắn đều cảm thấy dường như có điều gì đó đang dõi mắt theo mình nhưng cũng cảm giác lạ lẫm vì mọi thứ đơn giản chỉ nhắm mắt đắm chìm vào cái tịch mịch vạn niên của nơi này mà thôi. Bước tiếp vài bước, tay huơ liên tục đã tránh những cành cây ở tầm thấp đập vào thân mình, chẳng mấy chốc hắn đã nhìn thấy trước mắt chính là hàn trì bên dưới vách núi sừng sững dốc đứng đổ xuống những lớp thác trắng xóa lúc êm đềm lúc dữ dội. Hàn trì vẫn như xưa, vẫn phủ lên bề mặt một làn sương mờ huyễn hoặc. Con nước vẫn lan man từng vòng tròn không điểm kết tận nơi nào đấy xa xăm. Vừa nhìn thấy cảnh vật năm xưa, lòng hắn đã run lên, mắt mờ đi vì xúc động. Cảnh sắc ấy quá quen thuộc, từng hình ảnh, từng giây phút ở nơi ấy như chảy trong huyết quản của hắn. Không thể nào quên. Dù thân quen là vậy, nhưng hắn vẫn cảm giác được nỗi tịch liêu vạn phần bao trùm lấy nơi này quyết không bao giờ chịu từ bỏ. Đã mười năm trôi qua, hắn lại một lần nữa đặt chân trở về nơi cố hương thứ hai của đời mình.

Chú Hề

Trò Đùa Độc Ác

Siêu Nhân Không Biết Bay

Biển San Hô

Bộ Phim Dài Nhất


Mưa Rơi Suốt Đêm Khuya


[Oanh Dạ] 6 - Đợi chờ

Sáu, Đợi chờ

Thu Hoa, ta tại Vong Thu sơn, đợi chờ ngươi.

Ánh mắt như dại đi theo từng bước chân ra đi của người ấy. Nhân ảnh khoác lên người bộ y sam màu nguyệt bạch từ tốn khuất dần, khuất dần, nhỏ dần, nhỏ dần thành chấm nhỏ mờ nhạt rồi biến mất hẳn giữa cảnh xuân mê loạn rực rỡ. Đất trời bi thương lặng lẽ một thân người như lạc hẳn vào cô đơn vạn năm không dứt. Những vốc hoa cùng lá bay lên trời cao lãng đãng phiêu vũ rồi bất lực buông mình hạ xuống mặt đất trầm tư. Loạn. Nhãn tình Oanh Dạ che phủ một làn nước lấp lánh mờ nhòa, cả thân người như lạc lõng vào một cõi nào đó vô lực, tưởng như có thể khuỵu xuống bất kỳ lúc nào. Y tụ đỏ thẫm thả lỏng che lấy đôi tay bạch ngọc chỉ để hé những đầu ngón tay trắng ngần. Dường như đâu đó có những dòng máu rỉ ra từ vết dao cứa sâu thẳm trong tim. Mênh mang đến nghẹt thở. Tất cả như một giấc mơ không cảm thấy được đâu là điểm dừng. Tiểu lộ nơi sơn cốc thoảng mùi hương của hoa cỏ mùa xuân nồng đượm tương phản với cõi lòng đã vỡ tan đi một mảng lớn. Thân ảnh màu nâu thẫm ấy xoay người đi về hướng ngược lại. Con đường nho nhỏ phủ đầy những chiếc lá xào xạc như nín thở trước những tiếng thở dài đầy đau đớn khe khẽ vang lên. Y cúi đầu lầm lũi bước đi.
Monday, June 27, 2011

[Oanh Dạ] 5 - Chuyển thân

Năm, Chuyển thân

Ta muốn cùng ngươi, bên nhau trọn kiếp.

Mùa lại chuyển giao. Đông kia phút chốc đã qua đi, mang theo hơi lạnh trắng toát buồn bã lấp lánh dưới ánh mặt trời tàn chiếu, trả lại đất trời cho tiết xuân dần đến. Những nụ hoa đầu tiên đã bắt đầu hé mở, tranh lấy cái tươi mát cùng thanh khiết nhất của tinh hoa đất trời mà vươn mình khoe sắc. Cỏ xanh non một màu mơn mởn trải dài theo những thảm rừng xa tận tít tắp. Dàn tử hoa cũng đã trổ bông nhiều. Chẳng một tạo vật nào muốn từ chối cơ hội phô diễn sắc đẹp của mình trước chúa xuân ấm áp cả. Những khóm hoa hai bên con đường phẳng lặng xào xạc những chiếc lá rụng dường như thoáng mang một nỗi buồn sâu kín dù mọi thứ đang hân hoan tận hưởng niềm vui trong tiết xuân đầy nắng. Trúc ốc nhấp nhô trên hồ nước vắng lặng đến lạ thường. Mọi thứ vừa mới còn đây, quen thuộc những hơi ấm cùng thanh âm nói cười tràn ngập. Thế mới biết biệt ly là liều thuốc có thể đóng kín tâm hồn con người theo cách thức đau lòng nhất. Ngoảnh đầu nơi ấy, họa chăng tử hoa liệu còn nở đến ngày sau...
Friday, June 24, 2011

[Hoa Dung Thiên Hạ] Chương 1

Chương 1

Lâm Vũ Hoàng

Trong mơ mộng bị một thứ cảm giác ảo dị chèn ép mọi giác quan, ta nghe có người đối ta nói những lời sau:

"Nếu như ngươi muốn trở về thế giới ngày trước từng sống, phải nắm được trong tay hai thứ bảo vật kỳ bí lớn nhất thiên hạ.

Hai thứ bảo vật kỳ bí kia đều nằm trong tay người vô cùng mạnh mẽ và mỹ lệ.

Một vật có liên quan đến "Liên" còn vật kia liên quan đến "Mai".

Kỳ thực nói cho ngươi cũng chẳng có ích lợi gì cả.

Bởi vì một khi ngươi đã nắm được hai bảo vật đó trong tay... sẽ không bao giờ muốn trở về nữa.

Chỉ cần ngươi tâm niệm hồi tưởng bốn chữ ấy mà thôi.

Hoa dung thiên hạ."
Thursday, June 23, 2011

[Oanh Dạ] 4 - Vui vẻ

Bốn, Vui vẻ

Tựa mộng hoa nhẹ rơi

Xuân đến, ánh nắng hồng khắp nơi mang về bao hơi ấm trong lòng truyền sức xuân cho từng cành cây ngọn cỏ. Những giọt sương còn đọng trên nụ hoa rơi xuống đất đánh tách tạo nên đóa thủy hoa tuyệt đẹp. Hoa cỏ buông mình thoát khỏi giấc ngủ đông lạnh lẽo, căng tràn nhựa sống khoe sắc cùng đất trời. Hương xuân chào đón những người khách lạ phương xa trở về từ phương Nam ấm áp. Thời khắc xuân sang quả là lúc hoàng kim của vạn vật tạo hóa. Thoáng chốc, bao mùa trôi qua, Đông kia phải đi rồi. Thiên địa tuần hoàn. Đất trời chìm đắm trong màu trắng tang thương thuần khiết. Những đóa hoa tuyết chao đảo nơi khung trời rồi vỡ tan đâu đó trên mặt đất phủ đầy tuyết mịn. Mùa đông luôn mang trong mình một hơi thở riêng biệt. Im lặng đến đau lòng, đông đến rồi đi lưu lại vị đạo thanh khiết trong sáng rất thanh tao của những bông tuyết đậu trên chóp mũi ai, của hạt tuyết tròn trĩnh theo đà thân cây trượt xuống đất, của nhũng ụ tuyết cao lấp đầy. Hương thơm man mác một nỗi buồn lặng lẽ len vào thâm tâm con người như mang theo cái lạnh cần được một vòng tay sưởi ấm. Trong núi bốn mùa phân biệt rất rõ ràng, chỉ là giữa nơi huyễn hồ không rõ lắm thời gian đã trôi qua bao lâu ấy, chưa từng bao giờ lưu lại dấu vết của tuế nguyệt bao năm hằng chảy. Năm rồi lại năm, ngày lại qua ngày, thiếu niên cũng dần dần khôn lớn, thanh niên cũng từ từ cương nghị. Thời gian không rời bỏ ai trong đất trời, chỉ cùng người mà trôi đi, chỉ cùng người mà chiêm nghiệm.
Wednesday, June 22, 2011

[Hoa Dung Thiên Hạ] Văn án & Tiết tử

Văn án

Có người từng nói với ta rằng, nếu như ngươi muốn trở về thế giới ngày trước từng sống, phải nắm được trong tay hai thứ bảo vật kỳ bí lớn nhất thiên hạ.

Hai thứ bảo vật kỳ bí kia đều nằm trong tay một người vô cùng mạnh mẽ và mỹ lệ.

Hắn còn nói, nếu ngươi tìm được hai thứ báu vật ấy, thì từ nay về sau, không bao giờ muốn trở về nữa.

Chỉ cần ta tâm niệm hồi tưởng bốn chữ ấy mà thôi...

Hoa dung thiên hạ.

Hoa Dung Thiên Hạ

HOA DUNG THIÊN HẠ

*Tác giả: THIÊN LẠI CHỈ DIÊN

*Thể loại: Giang hồ, không rõ là nhất thụ lưỡng công hay vẫn là nhất thụ nhất công ??? Một chút huyễn huyễn, một chút xuyên giá, ngược luyến tàn tâm, bi kịch. Bất quá cái kết cũng miễn cưỡng được xem là kết thúc có hậu. [Cọp pi nguyên văn trên vnsharing ^^____^^]

Monday, June 20, 2011

KTTH - LTPH ... Ưu tư đôi tri kỷ

P.S #1: Bài viết này được viết trong lúc người đang giựt giựt vì nghe các loại nhạc pop có giai điệu xập xình dồn dập --> câu từ ngắt nhịp sẽ gặp vấn đề ^____^

P.S #2: Sau câu này thì vô trong bài viết sẽ cực lười viết hoa sau dấu chấm, dạo này đang bị bệnh lười chảy thây. =]]]]]]]]]]]

P.S #3: Ta viết bài này dành cho 2 người beta đang ngóc mỏ chờ ta hoàn tất đống môn thi + việc làm của ta vào hè này để trở về vui thú quây quần cùng 2 huynh cùng các nàng ấy.

Đây đơn thuần chỉ là 1 bài cảm nhận, không trích dẫn hoặc trích dẫn theo trí nhớ người viết, không chém thơ từ trong truyện cũng không hề xì poi vì đã lâu quá editor trí não cùi bắp nên ít nhiều truyện đã trôi theo dòng nước không thương tiếc!!!

--------------------------------------
Thursday, June 16, 2011

[Oanh Dạ] 3 - Ước định

Ba, Ước định

Đời đời kiếp kiếp, không rời bỏ nhau.

Hồ nước huyền ảo phủ tầng sương hư hư thực thực như lớp lụa mỏng che phủ vạn vật dưới đáy hồ. Mặt nước như đang cử động mà cũng như bất động, thập phần linh động, thập phần nhã tĩnh. Những giọt nắng như điểm xuyết cho lớp nước ánh lên một màu xanh lấp lánh dát những sợi vàng thanh mảnh. Đâu đó phảng phất tiếng gọi màn đêm đang ngái ngủ danh những cánh tay dần dần bao phủ khung cảnh hữu tình. Xa xa màu tím quyến rũ mời gọi những vị khách phương xa mệt mỏi tìm chỗ trú chân sau một ngày dài mệt nhọc. Hồ nước lãng đãng những chiếc lá sen rất lớn, có thể đỡ nổi một con người. Tĩnh lặng trong trường sam nâu đỏ thường ngày, Oanh Dạ ngồi xếp bằng trên một lá sen lớn. Những lọn tóc không màng những cơn gió cứ vô tình bay lất phất càng tăng thêm nét huyễn ảo vạn phần. Tấm lụa khí mỏng manh ôm ấp lấy thân người ấy, bao phủ bảo bọc nét đỏ pha những gam màu đất lạnh lùng, ấm nóng nhưng cũng trầm buồn. Bên dưới lá sen, những đợt sóng gợn nhẹ đưa đẩy lay động rồi lan dần những vòng tròn xa thẳm không níu giữ được. Đây đó lại trôi về một cơn gió nhẹ khẽ hất những sợi tóc dài dường như ánh sắc đỏ thẫm dưới nắng chiều bay vút lên khỏi nếp mà múa những điệu buồn vần vũ. Con gió như hiểu lòng mà thuận theo thổi hất lên thành những điệu múa diễm lệ mà mảnh mai. Gương mặt điểu nhi khẽ nhoẻn nụ cười, nhưng hôm nay quả thật trong lòng sao ngổn ngang trăm mối tơ vò, cố kiếm cách chi để gỡ nhưng mãi chẳng tìm thấy đầu gút ở đâu. Biểu tình hoang mang chẳng biết nói thế nào của y lúc này tựa hồ ẩn chứa thêm đến mấy phần phiền muộn cùng chán nản. Y an an tĩnh tĩnh ngồi đấy, đưa tay chống cằm, đôi chân mày khẽ nhíu, trong ánh mắt ngưng đọng biết bao tâm tư sầu lắng, thâm trầm khó nghĩ.
Tuesday, May 24, 2011

Nhân Danh Cha ... Máu ... Hoa hồng

Góc tối leo lét ánh đèn cầy nhỏ từng giọt sáp gấp rút rơi xuống đĩa hứng. Tiếng cầu nguyện nhanh dần trong đêm. Bóng tối...

Âm thanh vút nhanh qua những ngóc ngách cửa sổ phủ đầy những rặng hoa hồng leo dây thắm một màu đỏ quý phái và sang trọng. Máu tươi chợt nhỏ lên những trang sách thấm đẫm những tội lỗi cùng nỗi khoan thứ giam chặt con quỷ dữ trong tâm hồn. Không hoàn hảo...

Lỗ chỗ... Thủng... Máu rỉ giọt... Linh hồn bị tàn phá... Thối rữa...

Ánh mặt trời dần lê gót chân hoang dại lên những nóc nhà hoang vu tồi tàn nơi con phố chật hẹp. Cây thánh giá bật sáng những giọt lệ trong vắt đến lóe sáng như những nhát dao cứa đôi tiếng rên rỉ bật máu. Xót. Những giọt máu khô lại trên con đường đá vô định hun hút về một hướng tạo nên những cơn ảo giác chập chờn. Loạng choạng. Hơi thở dồn dập theo những lần phập phồng nơi lồng ngực đang cố chịu nỗi đau đớn bóp nghẹt.
Sunday, March 27, 2011

Tóc Tựa Tuyết

Tam thiên lưu thủy, ngã chích thủ nhất biều...

Ngươi có biết chăng...

Phồn hoa có tựa ba ngàn con nước chảy mãi về Đông đi nữa, ta chỉ chọn một chiếc gáo và uống nước từ chiếc gáo ấy...

Thâm cung ba nghìn giai lệ, ta nguyện chẳng cần ai...

Dưới mưa tuyết, ngươi lựa đàn. Tỳ bà văng vẳng não lòng dây thê lương ai oán. Ngươi thân tàn phế, nhưng ngươi tàn mà không phế. Thế gian kẻ không tàn mà phế quả thật rất nhiều. Ngươi từng đối ta nói thế.

Ngươi rời xa ta sao sớm vậy? Những ngày ấy ta chẳng dám động ngươi. Ta biết ngươi đau, đau lắm, vì độc tố đã lan tràn thân thể. Rồi ta cùng ngươi ngắm đào hoa buông mình theo gió lộng thổi về phương xa...
Friday, March 18, 2011

Chó ơi...

Khuya rồi nhỉ?

Đã 1 ngày rồi, chị không còn được nghe thấy tiếng sủa gâu gâu của em mừng chị mỗi lần chị đi làm về hay đi học về khuya, chẳng còn những lần em chồm lên người chị, cào cào làm bẩn chiếc áo khoác dày cộm, chẳng còn những ánh mắt long lanh dễ thương, đôi tai cụp xuống phía sau, ra dáng đáng yêu, để đổi lại những cái vỗ vỗ đầu ôm ấp.

Đã 1 ngày rồi, chị không còn được ôm em, vuốt ve bộ lông của em, ấp em vào lòng những đêm trời tối.

Đã 1 ngày rồi, chị không còn được cất tiếng kêu em xuống ăn cơm như mọi lần chị hay làm và em nhìn chị đòi ăn trông đáng yêu đến thế.

Đã 1 ngày rồi, chưa bao giờ chị về nhà lại trông ngóng tiếng sủa của em, tiếng em cào cào cửa lách mình qua chấn song sắt ra mừng chị đến như vậy. Điều đầu tiên chị trở về nhà, là nhìn em, là ôm lấy em, là vỗ đầu em, là chào em trước hết, vì lúc đó chưa có ai nghe thấy tiếng xe máy nổ để ra, chỉ có mỗi mình em.
Saturday, February 19, 2011

[Oanh Dạ] 2 - Nhẹ cười

Hai, Nhẹ cười

Oanh Dạ, ta thích nụ cười của ngươi.

Thu Hoa không còn chỗ nào để đi, đành phải lưu lại sơn cốc vô danh cổ quái chắc có lẽ ngàn vạn năm nay chưa từng có ai đặt chân đến viếng thăm này làm bến đỗ cho mảnh đời lưu lạc cô nhi của hắn. Khoảng trời vô tình chờ đợi dần phai dấu, chẳng mấy chốc đã tám năm trôi mau.

Tám năm, đối với Thu Hoa, kỳ thực lại là khoảng thời gian dài nhất, đau lòng nhất, gian khổ nhất. Tám năm dài đằng đẵng đủ khiến cho một hài tử như hắn dần dần thoát ra khỏi cái đau đớn dày vò của nỗi đau mất đi phụ mẫu trong buổi chiều định mệnh ấy mà ngoan ngoãn an phận trở thành một cô nhi lẻ loi trơ trọi trên nhân gian tàn khốc. Tám năm, đối với Oanh Dạ, bất quá cũng chỉ là một chớp mắt ngắn ngủi trôi qua mang theo bụi phù vân huyền huyễn lạc mịch cuối chân trời thoát tẫn vào ký ức của một yêu quái đã tu luyện đến bảy trăm năm như y. Cho dù phía trước có thế nào, phong vân thương hải thay đổi ra sao, trước giờ vẫn là vậy, vẫn là một nỗi cô độc bao trùm lấy con người y, không hề thay đổi. Trong tiềm thức y chấp nhận sự đợi chờ mòn mỏi vĩnh viễn từ ngày hôm ấy đeo bám lấy y dai dẳng, trải bao năm qua, chẳng chút suy suyển.
Monday, February 14, 2011

Ngọt Ngào

14/02

2 năm trước.

Chúng ta gặp nhau ở bến xe bus Bến Thành tấp nập. Cảm xúc này tốt nhất đừng nói ra nhiều, phải không anh?

Bus 27, phở Bến Thành, viện Bảo tàng Thành phố, thư viện Quốc gia...

Cứ xem như chúng ta hãy cùng nghe MV này và nghĩ lại đi nhé ^^

Happy Valentine's Day

ANISION! EM YÊU ANH RẤT NHIỀU!!!

P/s: Cái MV đặc biệt tặng anh thì em chưa có làm kịp. Anh thông cảm cho em nhen ^^ (cười toe)
Thursday, February 10, 2011

[Oanh Dạ] 1 - Tiếng ca

Một, Tiếng ca

Dạ oanh, Oanh Dạ, ta tên là Oanh Dạ.

Ầm!

Âm thanh cực lớn vang lên, một vật mang thân hình to lớn kềnh càng che phủ cả một khoảng trời bay thẳng xuống dưới sườn núi. Chấn động khắp cả núi rừng! Chỉ thấy trên ngọn cây quác quác tiếng kêu cứu của đàn chim hốt hoảng đập cánh trong vô vọng hãi hùng. Đàn chim lập tức sải cánh bay vút lên gầm trời xa xăm lạc mịch buổi chiều tà. Không gian nơi núi rừng rộng lớn ngân nga tiếng vọng của thanh âm ầm ầm gãy đổ vừa nãy lan truyền trong cái vắng lặng đang dần chiếm đoạt sự sợ hãi của vạn vật, chẳng muốn tiêu tan.

Sau đó, núi rừng trở về cõi yên lặng trầm tịch thuở ban đầu vốn có. Lặng thinh.

Phải một lúc lâu sau, một con chim khoác trên mình bộ lông vũ màu nâu đỏ ướp ánh nắng chiều sắp tắt chầm chậm bay về hướng bên dưới sườn núi. Nơi đó tĩnh toạ một cái hồ vô cùng lớn. Nước ở đây quanh năm lạnh ngắt cho dù có được đun sôi từ dưới đáy hoặc có ánh mặt trời gắt gao chiếu rọi thẳng xuống mặt hồ. Trên mặt hồ nổi lềnh bềnh một vật không rõ là thứ gì, chính là thứ vừa nãy rơi xuống từ trên sườn núi kia. Con chim nọ bất thình lình kêu lên một tiếng sắc nhọn xé tan bầu không khí tĩnh mịch bao bọc quanh hồ, sau đó vỗ cánh phành phạch, nhanh chóng bay mất.
Wednesday, February 09, 2011

[Đoản văn] Oanh Dạ

OANH DẠ

*Tác giả: Nhĩ Duy Hoa
*Thể loại: đoản văn, cổ trang, nhất thụ nhất công, ngược luyến tàn tâm, viễn tưởng, BE


Lời tựa

Nhẹ cười tựa gió, mắt dũ bụi trần
Mà người kiên quyết chẳng ngại ngần vứt bỏ
Chớp mắt năm tháng qua đi, phồn hoa mị hoặc lòng ấy
Xưa hoa thơm không còn, nay hồng nhan tóc trắng
Bỗng dưng ngoảnh lại...
Vẫn còn nhớ rõ, tiếng ca êm tai của người là thanh âm của đất trời tạo hoá.
Oanh Dạ, ngươi... hãy còn chờ đợi nơi Vong Thu Sơn ấy chăng?
Monday, February 07, 2011

Cuộc gọi chưa đầy năm phút

10:40 tối

Hết Tết.

Tết trôi qua nhàm chán như bao sự nhàm chán.

Con người vẫn luôn bận bịu bởi những cơn lốc điên cuồng kéo người ta đi trong vô thức.

Mai đi làm. Con người dấn bước trong cuộc sống hối hả tiến đến những bước đường xa lạ trong tương lai được sắp đặt sẵn.

Cảm giác bào mòn theo những hoàn cảnh vô tình hoặc hữu tình xảy ra o ép con người ta rơi vào một trạng thái lạ lẫm không hề quen thuộc.
Friday, February 04, 2011

Phương Vô - BÍCH LẠC HOÀNG TUYỀN

QUÀ MỪNG NĂM MỚI ĐÊ !!! NHÀO DZÔ NHÀO DZÔ !!!


Project Khuynh Tẫn Thiên Hạ (Yui và Poka)

MV Phương Vô - BÍCH LẠC HOÀNG TUYỀN
Tuesday, February 01, 2011

Hỗn tạp

Chiều như bất kỳ buổi chiều nào trôi qua trong cuộc sống buồn tẻ.
Chiều như bao ngày bình thường hoàng hôn hờ hững trôi nơi cuối trời lặng lẽ.

Ngẫm nghĩ...

Nhiều khi một giọt nước nhỏ bé cũng đủ khuấy động mặt hồ tưởng chừng yên tĩnh. Trách sao được khi mọi thứ đều là lỗi của mình. Thói quen nhận hết lỗi về mình phần nào cũng cho thấy tính cách tiêu cực và khép kín của mình. Trước một việc gì đấy, mình không muốn làm tổn thương người đó, mình liền nhận lỗi. Mình thấy cực kỳ khó chịu, cực kỳ chán ghét, cực kỳ bực tức khi mình lại gây ra lỗi và người đó phải gánh chịu...
Tuesday, January 25, 2011

Máu và tim

"Vẫn biết rằng chân trời góc bể là khái niệm rất mơ hồ, nhưng anh sẽ đi khắp nơi để tìm về lại con tim của em.
Em đừng hỏi vì sao, vì anh không thể nào cho em câu trả lời được. Em cứ ngủ yên, để khi mở mắt ra, trước mắt em sẽ là điều bất ngờ, đúng như lời hứa của anh ngày xưa."

----------------- Flashback

"Trên nóc nhà anh cất vang khúc hát em tặng anh, trên nóc nhà anh ngồi cùng với người anh yêu."

"Vì sao em thích bài hát ấy vậy?"
Thursday, January 20, 2011

BÁÁÁÁÁOOOOOOOOO!!!!!!!!!

Từ nay về sau, ta chỉ update bản edit mới nhất của ta bên mục lục, không làm entry từng chap nữa. Thỉnh chư vị quan khách qua trang mục lục KTTH-LTPH để đọc. Chân thành cám ơn.

Về việc share bản word, để tránh tình trạng ta share nhầm vào cái email nào đó của đám buôn lậu, nên ta sẽ có 2 lựa chọn:
- Đặt pass file download bản word (1)
- Test về nội dung Khuynh Tẫn qua yahoo messenger(2)
Các nàng thích cái nào thì cứ comment dưới đây cho ta rõ hen. Nếu như tình trạng in lậu đam mỹ vẫn nảy nở tươi tốt như nấm mọc sau mưa, ta sẽ đặt pass cho từng chap word download, không down nguyên bộ nữa. Các nàng yên tâm, ta sẽ có hướng dẫn cụ thể cho pass từng chap.

Ngày lành
POKA
Sunday, January 02, 2011

Phong

Ngày... tháng... năm...

Em đã đi đâu? Em hiện giờ đang ở nơi nào? Anh gặp em có được không?

Ngày... tháng... năm...

Em ơi! Hôm nay trời nhiều mây lắm. Anh thích được ngồi trên chiếc xích đu nọ nhẹ nhàng đong đưa cùng bên em, giấu đôi tay lạnh giá vào trong chiếc áo len dày cộm. Anh không biết phải nói thế nào nữa, nhưng sao đôi tay em lại lạnh thế? Anh có cách nào sưởi ấm lại đôi tay này cho em không? Chuông gió rung rồi kìa em. Hôm ấy chúng ta cùng chọn chiếc chuông gió, cùng nhau mắc nó lên đón gió nơi căn nhà gỗ cũ mục dần hoang phế vì thiếu vắng hình bóng em. Phải làm sao đây?

THÔNG BÁO KTTH - LTPH

Tình hình là, mình drop Khuynh Tẫn Thiên Hạ - Loạn Thế Phồn Hoa để edit và chỉnh sửa lại toàn bộ từ đầu chương Tiết tử đến hết chương 198. Với tốc độ làm như con rùa và phải lê lết đi làm, nên mình quyết định sẽ public lại Khuynh Tẫn Thiên Hạ, nhằm tránh tình trạng ngâm dấm quá lâu lại tự kỷ tùm lum. Các bạn có thể qua bên trang Mục lục KTTH - LTPH để đọc bản online. Và nếu các bạn vẫn còn yêu thích và có hứng thú với bản edit của mình, thì hãy để lại email cho mình bằng cách comment dưới bài entry này, mình sẽ send KTTH cho các bạn khi nào mình hoàn tất bộ này. Cám ơn các bạn đã bỏ chút thời gian đọc entry này.

Xà Vũ

Mờ ảo... Huyền bí... Yêu ma...

Dải lụa thêu lướt những sợi vàng óng ánh thiêu đốt áng mây rực rỡ giăng trên đỉnh kim tự tháp huyền bí. Tượng Nhân sư im lìm dưới cái nóng khô bỏng rát rạt của xứ sa mạc khắc nghiệt lặng lẽ.

Nóng bức... khô cằn...

Vây quanh ta là những con rắn ngẩng cao đầu hướng những cặp mắt khối đa giác nghi kỵ nhìn chằm chằm vào ta. Trận địa này giăng ra ngang tài ngang sức. Ta toát hết cả mồ hôi trong cái nóng cháy bỏng của mặt trời chiếu rọi trên lưng tìm cách vượt qua. Ảo giác.

Và ta... đã... gặp được...nàng.
Saturday, January 01, 2011

Tâm Vũ - Lại nhớ về mưa

Anh à...

Em nghe Tâm Vũ là lại nhớ đến mấy hồi chúng ta hay nắm tay nhau chạy dưới mưa đuổi theo xe bus ấy. Anh còn nhớ không? Lần đó chúng ta đợi nhau ướt lướt thướt dưới trời mưa nặng hạt, lạnh buốt giá chỉ để trao cho nhau hai cái bánh hamburger nguội lạnh nhàu nát, rồi vắt giò lên cổ chạy theo con 27 để anh đưa em về nhà. Nhưng lạnh thì lạnh, ăn cũng vui lắm mà, phải không anh yêu?

Rồi những lúc chúng ta lại giận nhau, lại hờn dỗi, lại trách cứ. Có bao giờ anh để ý hình như những lúc ấy, chúng ta đi riêng, và ngồi bên ô cửa xe bus dõi tầm mắt ra phía ngoài nhìn những giọt mưa đau rát quất vào ô cửa kính vô tình lăn dài những vệt nước mưa như đôi mắt ai cay xè vì những giọt nước nóng hổi? Em thường hay nghĩ mông lung những khi như thế. Mưa vẫn cứ mưa. Ipod vẫn vang vang bài Tâm Vũ sâu lắng mà buồn bã. Đôi khi chúng ta cãi nhau, vì đó là món nêm gia vị cho tình yêu thêm đằm thắm. Cảm giác cái lạnh cắt da thịt thấm dần vào xương tuỷ, em chỉ ước lúc đó anh lại ngồi bên em, nắm chặt lấy tay em dù rằng tay anh cũng lạnh và ướt y chang tay em thôi. Như thế cũng đủ ấm rồi, đúng không anh? Ấm trong lòng chúng ta.

Đông Phong Phá

Ẩm hương Bích huyết Đào hoa thanh đạm thấm nhuần, ta an tịnh nghiền ngẫm cuộc đời trải dài hoành sơn ngàn vạn dặm.

Bao năm thăng trầm ta chờ đợi ngươi nơi Thuỷ Bích tiểu hồ, bên cổ thất đạm nhã rêu phong phủ kín xa xăm vọng về cơn gió lạnh hiu hắt đượm nồng hương rượu ta và ngươi từng bên nhau đối bái.

Ngươi vì đâu mà đi? Ta vì đâu mà đợi? Năm đó đôi ta gặp nhau giữa sắc xuân tươi thắm vàng rực ánh ban mai nơi đào lâm uẩn uẩn. Ta cùng ngươi, niên thiếu, hào hoa, phong nhã, tuấn lãng, mị kiều.