Tam thiên lưu thủy, ngã chích thủ nhất biều...
Ngươi có biết chăng...
Phồn hoa có tựa ba ngàn con nước chảy mãi về Đông đi nữa, ta chỉ chọn một chiếc gáo và uống nước từ chiếc gáo ấy...
Thâm cung ba nghìn giai lệ, ta nguyện chẳng cần ai...
Dưới mưa tuyết, ngươi lựa đàn. Tỳ bà văng vẳng não lòng dây thê lương ai oán. Ngươi thân tàn phế, nhưng ngươi tàn mà không phế. Thế gian kẻ không tàn mà phế quả thật rất nhiều. Ngươi từng đối ta nói thế.
Ngươi rời xa ta sao sớm vậy? Những ngày ấy ta chẳng dám động ngươi. Ta biết ngươi đau, đau lắm, vì độc tố đã lan tràn thân thể. Rồi ta cùng ngươi ngắm đào hoa buông mình theo gió lộng thổi về phương xa...
Đây hồ Bích huyết Đào hoa, đây tràng mưa tuyết chầm chậm buông lơi. Kia trăng khuyết, kia tỳ bà ảo não.
Phải chăng chữ duyên đã từ kiếp trước kết tóc se tơ cả hai ta?
Mái tóc ngươi tựa tuyết, ngày biệt ly thấm đẫm nét thê mỹ. Mái tóc ngươi tựa tuyết mà lệ kia trào dâng trong đáy mắt ai. Dù rằng sử sách đã hóa thành tro bụi nhạt nhòa, duy chỉ tình ta mãi mãi bất diệt.
Đêm đã khuya, mình ta ngồi nơi đây đối diện trăng độc ẩm. Hồi ức vui vẻ nơi biên thành Tây Bắc chầm chậm đưa về trong tâm tưởng. Dưới trăng, ta và ngươi, kẻ tấu cầm người vũ kiếm. Ta chờ đợi ngươi. Thời gian trôi nhanh, hay là quá chậm mà buốt thống nỗi lòng ta. Mối tình ngươi dành cho ta, chính là hoàn mỹ. Mối tình ta dành cho ngươi, chính là vĩnh thế. Nguyện đời này của ta, đắm trong men say của hồng trần tình ái mà ngươi đã mang lại vào buổi sơ ngộ dưới tán đào hoa u uẩn nơi thảo lâm ngày ấy. Ngươi vẫn im lặng, một câu ấy liệu có quá khó với ngươi không? Ta hiểu điều đó ngươi vẫn biết, ngươi chôn chặt trong lòng quyết không thổ lộ. Ta tự hỏi, nếu ngươi chịu mở lời, ta sẽ dùng trọn đời này cùng ngươi tụ thủ đồng ngoạn nhân gian.
---------------------------------------------------------------------------
Tỳ bà lựa dây văng vẳng. Trống phách từ tốn rải nhịp. Trung Quốc bao nét xưa nhẹ nhàng hiện về qua từng câu hát, qua từng giai điệu. Mối tình hiện lên qua ca từ sâu sắc để lại những tiếc nuối của một người nguyện trọn đời dành cho mối tình đã quyết đưa tay giữ. Trong bài hát ấy, chàng trai chờ đợi ai, thắp hương nguyện cầu ai, khiến ai kia cảm động, ẩn tàng trong ký ức. Chỉ có thể bảo rằng, nhịp điệu chậm rãi của bài hát hoàn mỹ ấy len lỏi vào lòng người những cảm xúc tinh tế nhất trước một chữ tình giữa thiên hạ nhân gian. Tình luân hồi, tình ẩn khứ, tình huyền bí, cũng như giai điệu bài hát đều đặn chậm rãi xoay vần một chữ duyên trải qua bao năm tháng vẫn vô pháp đoán được.
TÓC TỰA TUYẾT
Nhạc: CHÂU KIỆT LUÂN - Lời: PHƯƠNG VĂN SƠN
Credit: Mọt sách POKA
Effect: ĐỊA NGỤC MÁU
3 comments:
Tỷ àh, em thích bài này lâu rồi bữa nay tỷ làm lại cái clip này thật là phê quá nha!!!
Mà tỷ làm mấy cái effect sao hay vậy bày cho em được không? *níu áo* *long lanh*.
P/S : em chờ Oanh Dạ nha.
Sao nàng khơi gợi làm ta nhớ nhị vị quá đi. Tình yêu hai người là bất diệt, dù gì nó vẫn là vĩnh viễn không phai nhòa.
Cảm ơn cái này nha.
Kamiya457 nè, hôm qua đi off ta lộn, cái vụ chữ hoa trên hình nền là ta lộn sang chie. Trí nhớ ta hạn hẹp nên nhớ lộn tùm lum, thông cảm.
Ta chưa gì đã già trước tuổi rồi, ai~.
Mà blog nàng ta vô không biết com sao hồi nhìn không ra ta đã com chỗ nào như cái trên đố biết ai com (là ta đó, nhìn hoài mới nhớ ra).
Post a Comment
Vui lòng chọn "Comment as"
--> Name/URL và để lại tên bạn, đường dẫn nếu bạn hỏi chủ blog việc gì đó và cần hồi âm.
--> Anonymous nếu bạn muốn ẩn danh.
Xin cảm ơn.