Saturday, August 08, 2009

Độc

Chưa bao giờ mình thấy đêm dài và độc như đêm nay.

Đêm hay là sáng rồi... Đâu đó tiếng chú gà trống cất lên kêu ông Mặt Trời dụi mắt thức dậy. Chắc còn nhiều tiếng động khác. Nhưng điệu nhạc của bài Say You Love Me đã lấn át tất cả...

Lại nghẹt mũi rồi sổ mũi. Chả lẽ mình không tắm được sao trời? Tắm là bệnh. Nói tóm lại, mình ghét tắm nước nóng. Mình ghét uống thuốc. Mình ghét bệnh. Sao lũ nó cứ theo mình từ hồi mình còn bé tí tẹo thế nhỉ???

Ác mộng toàn tập. Cả một đêm nằm ngủ chỉ toàn ác mộng. Nhìn thấy những thứ gì đâu mà vô thức nhấc người lên dựa vào thành giường, nằm cong vẹo cả lưng. Nhức đầu kinh. Tiếng máy quạt rè rè kêu lại còn làm mình thấy kinh hãi hơn nữa. Bàng hoàng. Ngay cả một làn khí rất nhẹ thổi vờn qua cũng làm mình nổi gai ốc đầy. Sợ. Tay chân thì đau nhức tột độ. Cứ như là mình cột tay cột chân hay nằm sai tư thế cả đêm ấy.

Nhìn thấy những điều rất chán nản. Mình căm thù thuốc lá. Nhưng ý thức con người mới là vấn đề. Không thì có khuyên kiểu gì cũng giống nhau thôi. Bực mình ơi là bực mình. Vậy mà mình vẫn im lặng cho đến lúc này. Nếu nói ra thì cũng bị ghét, mà không nói ra thì sau này tội lỗi đổ hết lên đầu mình. Trời ơi ! Con muốn thoát cái mớ bòng bong này quá. Cứ cái đà này thì chắc mình học 12 trong lúc ngủ ấy chứ nhỉ? Thật sự thất vọng và mệt mỏi.

Nản toàn tập...

Nhớ ly cà phê capuccino mà mình hay xem trên tivi quá...

[Hôm nay lên trường, chắc là không đi trễ đâu nhỉ???]

0 comments:

Post a Comment

Vui lòng chọn "Comment as"
--> Name/URL và để lại tên bạn, đường dẫn nếu bạn hỏi chủ blog việc gì đó và cần hồi âm.
--> Anonymous nếu bạn muốn ẩn danh.
Xin cảm ơn.