Tuesday, August 03, 2010

Khuynh tẫn thiên hạ - chương 67

[Hồng cân đỏ thắm bay lượn, y phục tựa bạch vân uyển chuyển quấn quanh, đôi tay bạch ngọc, đào hoa hồng sắc.

Thời gian tại này một khắc dừng lại, trở thành khoảnh khắc kinh điển không cách nào sau này có thể phục chế được....

Rõ ràng là trái ngược với luân thường đạo lý, rõ ràng là hậu thế bất dung, rõ ràng cảnh tượng này đang diễn ra ngay trước mắt, nhưng sự im lặng tĩnh tại của thời gian lẫn không gian bao trùm vạn vật nhân sinh, nha tước vô thanh, thời gian dừng lại, không gian lặng yên.]

(Trích KTTH - LTPH - chương 67)


Docs Google             Scribd

10 comments:

Pun Walker said...

giật tem trc :))
ta bị cấm máy mấy ngày nay
ko có tgian đọc luôn rồi com :))
lại sắp đi học :))
ta đặt cục gạch ở đây nhớ :))
tối đọc đc com lại liền :))

Hangen Kirashi said...

A~
Thật là kawaiii quá đi
chương này đọc thấy thiệt là lãng mạn
tim bay tá lả ah~
ta ngồi đọc mà tim cũng muốn bay theo 2 vị ấy:">
cái này có tính là hẹn hò hok ta=))
rủ nhau đi xem hoa đào
lại dưới cành đào hẹn ước, trc' mắt bàn dân thiên hạ, Quân Càn ca quả là vô đối về khỏan mặt dày ah~
cơ mà thấy hơi hẫng hẫng kỉu j` í
Mặc tiên sinh hơi thiên về cảnh sắc mà làm mờ nhạt đi tình cảm 2 ca 1 chút thì fải ah~
anyway
thanks nàng nhiều lắm
*moah moah*
sr nàng vì h ta mới vào đọc và cmt đc
bị zì tối h ta bận quá T^T
chúc nàng ngày lành ah(dù ngày sắp hết r`=]])
*ôm ấp* >:D<

Pun said...

ta chịu nóng chịu muỗi onl đêm ko đèn ko quạt com cho nàg đây :))
đọc vài ngày rồi cơ mà ko có tgian com, cấm máy gắt quá ==

cuối cùng thì cũng đến đoạn tiểu Càn chiết đào chi tặng tiểu Vũ nha :))
hẹn hò 2 ng` đi xem đào, lại còn hẹn ước nữa :))
pink quá, pink quá đi :))
tiểu Vũ ngây thơ, đơn thuần thik hoa, lại bị tiểu Càn dày mặt giở trò =))
iêu chết =))

Ps: ngàn vạn nụ hôn bay đến nàg :X
luôn ủng hộ nàg, poka trong lòng ta :X

Meo said...

Đào hoa phiêu lãng , tiên nhân hạ phàm :D

Cái tật mình là lại hay tưởng tượng . Máu mũi xịt ra hết cả :( . Đào chi vi ước đẹp không hiểu sao cứ nhuốm mùi đau thương . Không ghét Lâm Y Y lắm , chỉ thấy nàng ta có chút đáng thương

Anonymous said...

a, ta thích cảnh Quân Càn mưu ma chước quỷ lừa gạt Khuynh Vũ nhất a, cành đẹp, người đa tình, chỉ tiếc..hix, ngàn đời cũng là "bất luân chi luyến" ôi ta ghét Mặc đại nhân quá!!!
Nàng edit mà cứ như chính nàng viết văn ấy, câu chữ trôi chảy, bái phục!

Anonymous said...

ý da ta quên, bài post trên là của ta, pé Hạnh của nàng nè, đừng nói hem biết ta là ai đi, trời mưa lất phất ta cũng ráng chạy đi com cho nàng nè, hix, đừng đóng blog nha nàng, tội nghiệp ta!

yaoifan said...

trời ơi, lãng mạn quá đi thôi, mà nàng Poca edit đỉnh của đỉnh đi nhể, đọc toàn thay tung tăng bay lượn, khí thế cuồn cuồn, dào dạt tình cảm thui, nói chung là một chữ sướng

mokototo said...

thật là phi thường lãng mạng a~~~~thích cảnh hai anh đi qua mà dân chúng cứ trố mắt ra nhìn đến ngây người ;)) rồi cảnh anh Càn tặng hoa nữa :"> A~~mối tình này hậu thế sao nỡ bất dung :">
vẫn câu cũ,bạn edit quá tuyệt ;___; văn phong hay cực kỳ *hâm mộ*

Pi (phuong Anh) said...

ta nè, P.A nè, từ nay cứ gọi ta Pi nha:)
Giới thiệu xong rùi, chuyển qua fần chính:
Đầu tiên, cảm ơn nàng nhiều. Vừa vào đã nhìn thấy ch70, 70, trời, ko biết nói gì hơn, chỉ tủm tỉm "tự sướng". Yêu nàng:X
Đọc xong chương này, ta càng khẳng định một điều, cả đời ta chắc ko bao giờ nhận được lời tỏ tình lãng mạn như thế. Một chương tươi sáng vô cùng của KT. Vẫn với văn phong ấy, nàng "đưa" ta đến với ngày hội hoa đào đẹp "tà mị", hư hư ảo ảo. Ta nặng tình với cảnh nàng ạ, bản edit của nàng đã thỏa mãn lòng ta:XXX

Nhưng có chỗ ta muốn hỏi, cái đoạn nói về Tức hầu , chỗ đảo chính ấy, "Tức hầu trên triều bị đảo chính không thành", cái chỗ này nên là "Tức hầu trên triều đảo chính không thành"??? Mà nàng ạ, có nên cho thêm vài dấu phẩy không? Nhiều chỗ ta đọc kiểu như nín thở luôn ( srr vì ý kiến này nọ, tại bản edit + beta của các nàng "Perfect" quá, phải soi mói kỹ :))

Xong ch 67 chỉ có bấy nhiêu điều muốn nói. Chào mừng nàng đã trở lại. Cảm ơn nàng cùng các bạn đã cùng nàng mang KT lại cho "Readers" bọn ta. Chúc các nàng luôn mạnh khỏe, làm "công tác "tốt
Đợi thành quả tiếp theo của các nàng

mons said...

Chương này… ko bik nói gì ngoài 2 chữ “ngẩn ngơ” – Ngẩn ngơ trước vẻ đẹp rực rỡ của cảnh, của người, ngẩn ngơ trước cái rừng ngôn ngữ rất “mĩ”. Mà nàng có công nhận là từ ngữ Hán Việt dùng để miêu tả thì sang trọng và đẹp đẽ hơn bất cứ ngôn ngữ nào ko, kể cả tiếng Việt, nhìu khi chỉ đẹp mà ko sang ^^

Ta ko bik nàng thêm thắt bao nhiu, “phát minh” bao nhiêu nhưng thật sự rất hay ah, đọc chương này cảm giác thật nhẹ nhàng, rất sáng ^^ Khung cảnh thần tiên, con người diễm lệ, tình ý thì phiêu diêu, ah~ Người ta gọi “lãng mạn” chính là thế này phải hem ^^

Cuối cùng thì xuất hiện rồi, cái câu nói nổi tiếng kia xuất hiện rồi: “Nhành đào ước hẹn, trời xanh minh chứng! Tình này – thượng cùng Bích Lạc, hạ Hoàng tuyền!” (Ta thix câu tiếng Việt hơn ^^) Ta ko coi phim Trung Quốc nên ko bik cái câu này có chôm từ phim nào ko, nhưng mà thật sự rất hay. Ngắn, cô đọng, súc tích nhưng ý nghĩa thì thật sự rộng lớn… Trời cao và suối vàng, nói thì nói vậy nhưng ai đo đếm được, chính là thứ vô cùng vô tận, ko giới hạn. “Rõ ràng là trái ngược với luân thường đạo lí…”. Hừ! Vậy mà thứ tình cảm “trái ngược với luân thường đạo lí” đó cũng khiến những kẻ ngoài cuộc mới nhìn thấy lần đầu phải im miệng, ko cách nào chỉ trích, vậy thì có phải tình yêu đó phi thường lắm ko?!

Aish~ Ta cũng muốn chết theo cái mối tình này lắm rồi nha, nghĩ tới tương lai sao mà… Hix!

Post a Comment

Vui lòng chọn "Comment as"
--> Name/URL và để lại tên bạn, đường dẫn nếu bạn hỏi chủ blog việc gì đó và cần hồi âm.
--> Anonymous nếu bạn muốn ẩn danh.
Xin cảm ơn.