Sunday, August 08, 2010

Khuynh tẫn thiên hạ - chương 69

[Kỳ thánh Duẫn Tử Bạch lấy làm kỳ lạ, sửng sốt hỏi: "Bệ hạ kỳ nghệ cao tuyệt, ắt hẳn từ trước đến nay nhất định thắng nhiều thua ít phải không ạ!"

Hoàn Vũ Đế ngón tay đang nhón một quân cờ bỗng chốc ngưng lại trong không trung, ngẩng đầu cười nhẹ, cô đơn cùng hiu quạnh trống trãi bao phủ một nụ cười thê lương ảo não: "Không, Trẫm bao giờ cũng thua."

Chính mình lúc nào cũng thua... Cùng y chơi cờ, mỗi ván đều bị y thẳng tay sát hạ đến không còn manh giáp...]

(Trích KTTH - LTPH - chương 69)




Docs Google                Scribd

10 comments:

Pun said...

ay~
sao ả Y Y lại cứ dai dẳng thế nhờ X-(
trc khi đi còn fun ra cái câu chết tiệt ý ==
hận ả ko fải nam nhân, bị tiểu Càn một kiếm tước mạng chết luôn đi cho rồi ==

cơ mà...tiểu Vũ là vợ ngoan hiền nha ;))
dạy chồng từng tí từng tí 1, luyện ng` ta văn fong thêm đẳng cấp, trở thành bậc đế vương văn võ song toàn nha :))
trên đời mấy ng` vợ có bản lĩnh dạy chồng như thế chứ :))
tiểu Càn người vẫn là fải nhớ thương biết ơn tiểu Vũ đã vì người mà làm nhiều như vậy nha :))

Ps: như mọi khi, ngàn vạn nụ hôn gửi tới nàg :X:X:X

hisagiyurie said...

ai da~ cái chương này làm ta nhớ đến câu "đắc Vô Song, đắc thiên hạ" nha~ Càn nhi đúng là nhờ có Vũ nhi mà mới được thiên hạ chứ một thân một mình thì cho dù có tài năng cùng tham vọng cũng chưa chắc đã vươn xa được đến thế, nhưng mà... nhưng mà... cái kẻ sẽ "đắc thiên hạ" đó lại ko bao giờ có thể "đắc Vô Song" đc nữa.... oaaaaaaaaaaaaa ta khóc đây :((

Meo said...

"Cho dù không thích muội ấy, cũng không được làm tổn thương muội ấy." Dù sao
cũng là y nợ hắn!

Câu này không ổn lắm đọc thấy nó sao sao ý . Dù sao cũng là y nợ nàng chứ nhỉ >?<

Anonymous said...

ầy, sao sát khí đã phát mà anh Càn lại ko nhào qua xử nhỏ đó luôn đi??? Y Y dai quá, ta ko có tý ty thiện cảm với nhỏ này tý nào, cả anh Càn suốt đời khoái mỹ nhân mà còn tuôn ra 1 câu " ta ko thích nàng ta" thì cũng biết nhỏ này đáng ghét cỡ nào, à, hay là tại ghen nhỉ??

Anonymous said...

Đúng đúng, bạn phía trên nói đúng, dù là mỹ nhân nhưng ta dám bảo đảm có là thần thánh cũng chả ưa nổi tình địch của mình! Ta cũng có thắc mắc y như vậy, Bích Lạc động đậy có nghĩa là nó đã xem Y Y là kẻ thù, với tính cách của Quân Càn thì nên..hêhê, lựa chỗ vắng người kề dao vào cổ nó, dù sao ảnh cũng từng tyên bố 1 câu " Không biết xấu hổ" trước mặt Khuynh Vũ cơ mà
(yukirin)
blog nàng ta ko biết cách nào để ép cái nick yahoo của ta vào được, pó tay òi!!

mokototo said...

ai~~có linh cảm YY sẽ là một tác nhân không nhỏ sau này sẽ ảnh hưởng đến hai anh ;___;
mà tại sao cứ một khúc hạnh phúc thì lại quay về hiện tại cô đơn mất vợ của anh Càn thế ;__; buồn chết được nha ><
muốn đọc phiên ngoại để thấy hai anh hạnh phúc trọn đời quá :">
ps:đổi xưng hô,em xưng Poka là tỷ tỷ nhá :"> nhỏ tuổi hơn mè

Pi said...

Không hiểu sao rất thích hình tượng mấy "chàng vọng phu" . Với ta, tình chỉ đẹp khi tình dang dở ( ác, ta biết thế là ác , nhưng ko thể tự lừa mình:(. Vì thế, những phút giây hồi tưởng của Hoàn Vũ Đế,ta đọc mà xao xuyến, đau mà phục, vấn vương để rồi ngủ cũng nghĩ ngợi lan man.Mối tình này, quả "khắc cốt ghi tâm". Nàng ơi, edit nhanh nàng nhé, cho ta ôm mộng tiếp :XXX
Mà ta phát hiện khoảng cuối trang 3, "ẩn giấu", tiếp" trống trải" nha nàng :(
Thank nàng vì ch này!!!

hai said...

Nàng ơi.
Vậy là cuối cùng nàng đã trở lại.
Thật không uổng công ta chờ đợi mong mỏi bấy lâu nay.
Từ giờ nàng đừng mất tích nữa nha.
Ta sẽ nguyện chăm chỉ com cho nàng, không để cho nàng tủi thân nữa.
Nếu nàng mà đóng blog nữa thì ta chỉ có nước khóc hận mà thôi.
Ta yêu nàng! *tung hoa**tung hoa*...

hangenkirashi said...

oaoa
lại đau r`
nàng ơi
ta lại đau lòng r`
hai ca ah~
cứ mỗi lần Mặc Mặc tiên sinh nhắc đến chuyện tương lai, nhắc đến Hoàn Vũ Đế, ta đều đau đến phế liệt tâm can ah~
Quân Càn ca bao h chả thua
đúng ah~
bỏi cả đời này ca chỉ cùng một mình Tiếu Khuynh Vũ đánh cờ mà thôi
*khóc lóc*
nàng ơi ta muốn thấy những cảnh lãng mợn nữa cơ *ôm ấp*
edit mượt lắm
fighting nàng nha XD~

mons said...

“Ta nguyền rủa các ngươi!” – Nghe thấy nhảm nhí ko?! Vớ vẩn! Thiệt đúng là cái thứ ấu trĩ! Có giỏi thì bóp cổ 2 người đó đi! Sao mà ta bực bội con nhỏ này quá ah! Tiểu Càn, sao ko một kiếm chém chết con nhỏ đó đi, cây Bích Lạc của anh để chưng hả?! Vũ Nhi ngốc, anh thì mềm lòng, thật là…

“Cho dù không thích muội ấy, cũng không được làm tổn thương muội ấy” Dù sao cũng là y nợ nàng ấy!” – Nhảm ko, đọc tức ko?! Nói ngốc đúng là ngốc! Vũ Nhi ah, bây giờ thì ta phát hiện một khiếm khuyết nhỏ trong cái Vô Song của ngươi rồi ah, đó là ngốc! Có 1 biểu muội như vậy mà cũng thương được á? Gặp ta mà có đứa em họ như vậy tới gần ta là ta đá cho văng vách! Phiền phức!

Cái khúc đầu… Tội nghiệp Lan di quá! Làm ta nhớ tới cái cảnh sau này Lan di chết… Nhân vật nữ ta thương nhất truyện… Mà hầu như chương này phần lớn là những đoạn dự báo, ta phục nàng thiệt ah, ta đọc mà còn chịu ko nổi huống hồ là ngồi đó edit rồi viết lại…

Còn khúc cuối nữa kìa… Hình ảnh Tiểu Càn của ta đánh cờ… Còn đâu hình ảnh sinh động dễ thương làm người ta đau đầu nữa!? Ko biết sao tới đó nước mắt ra rưng rưng rồi… Huhuhuhuhu… Ta ko muốn nghĩ nữa đâu >.< Tự nhiên thấy sợ quá ah… Xin nàng, nàng kiếm cái chương nào vui vui nàng edit trước giùm ta cái coi!

Post a Comment

Vui lòng chọn "Comment as"
--> Name/URL và để lại tên bạn, đường dẫn nếu bạn hỏi chủ blog việc gì đó và cần hồi âm.
--> Anonymous nếu bạn muốn ẩn danh.
Xin cảm ơn.