Saturday, December 04, 2010

Đài Hoa Cúc

Hỡi người an toạ trong thinh lặng trên dòng nước cô độc rải đầy cánh hoa cúc tịch liêu...

Người nghe thấy chăng tiếng trầm hùng gieo rải theo từng tiếng trống đơn bạc mênh mang...

Phủ đệ nhà ai cúc hoa tàn lụi rơi trên mặt đất phủ sương. Ánh nến hiu hắt trong không trung thoảng hương tửu nồng vây phủ linh hồn ta. Ánh mắt nàng đẫm lệ ngắm nhìn ta. Chớp mắt tựa mưa bụi thoảng qua, bóng dáng nàng dần dà rời khỏi đáy mắt ta. Đêm tàn thêm trống trải.

Sương đêm lạnh giá thấm ướt tà áo đượm hương hoàng hoa nồng ấm. Phải chăng bóng nàng trên lầu song gác tía độc ẩm một mình mà vọng tiếng ngân nga. Đời này ghi lại trên giấy chiếc chìm đắm vào giấc mộng xa xôi. Ta nơi mặt hồ cô đơn ngắm nhìn bóng ảnh chính ta phai tàn theo con nước. Gió Bắc thổi loạn, đêm hãy còn sớm. Nàng khẽ thêu từng đoá cúc hoa rực rỡ khoe sắc cầu khẩn phước lành. Lòng ta nghĩ đến nàng vang vọng câu hỏi bỏ ngõ không lời hồi đáp lúc ta ra đi...


"Giang sơn này của ai đó? Mà tiếng vó ngựa cuồng loạn cả nhân gian.
Chàng thân một cỗ nhung trang cất bước ra đi, hô một tiếng thương tang dời đổi..."

Vậy còn ta...

Tiếng thở dài khinh bạc tan dần vào không gian tĩnh lặng.
Chùm quả thù du hãy còn đây, bóng nàng tại nơi đâu?

"Cúc hoa tàn lụi giăng đầy trên mặt đất.
Nụ cười nàng phiêu tán trong giấc mộng.
Hoa rơi đoạn lòng người, nỗi lòng ta im lặng trải miên man.
Gió Bấc thổi loạn, đêm hãy còn sớm.
Bóng dáng nàng không cách nào quên.
Chỉ còn ta lưu lại bên mặt hồ cô đơn ấy.
Bóng ảnh thành đôi..."

--------------------------------------------------------------

Cung đình hoa lệ, tiếng trống rời rạc rải nỗi niềm vào lòng người thinh lặng. Tiếng cello hoà lẫn âm thanh violon da diết đưa người nghe quay lại với vẻ hoa lệ đài các che phủ biết bao bí mật. Trầm ấm tiếng ghi ta cô đơn lướt trên ngọn gió liêu riêu. Giọng ai cao ngất như cắt đoạn tâm tư. Mênh mang như con nước phủ đầy cúc hoa tráng lệ trôi về vô định quyện tiếng phách cô đơn vắng vẻ. Cổ tranh réo rắt đặt nền cho nét phiêu lượng huyền dật trong khung cảnh rộng lớn sơn son thếp vàng trang trí xa hoa... Trong khung cảnh ấy, lòng người tương trải, quay lại đêm nao.

Hình ảnh người con trong MV cũng như trong phim "Mãn thành tận đới Hoàng Kim Giáp" đã dệt nên một bức tranh hoàn hảo về chữ "Hiếu" cũng như tấm lòng thương yêu mẫu thân hết mực của nhi tử. Ngôi thứ hai không xác định rõ ấy phải chăng là người mẹ trong áng chiều tà tiếc thương nhi tử, ngậm ngùi cất chén thuốc độc hắt ánh đỏ huyết tiên, uống cạn...


ĐÀI HOA CÚC
Nhạc: CHÂU KIỆT LUÂN - Lời: PHƯƠNG VĂN SƠN
Credit: Mọt sách POKA
Effect: Pyointa2001

1 comments:

Anonymous said...

Nửa đêm tỉnh mộng , dường như trong gió vang lên tiếng binh hùng nơi phương xa
Là ai một thân nhung trang, khuynh tẫn cả thiên hạ ?
Có còn nhớ đến cúc hoa nơi gác tía ?
Cúc vàng rơi đầy sân nhà , thấm đẫm sương đêm tĩnh lặng
Hoa rơi đoạn lòng người
Nỗi lòng ta trải miên man
Một tiếng thở dài khiến không gian như ngừng trôi
Đâu đó dưới ánh trăng , bóng người uy dũng độc hành
Là ta khẽ thêu từng cánh cúc hoa
Khẩn cầu phước lành
Là giang sơn của ai mà ngươi vì ta đoạt lấy ?
Trên trang giấy trắng , cuộc đời người lưu lại cùng sử xanh
Liệu dưới nét bút thanh tao , có lưu lại hình bóng ta ?
Liệu đời sau có ai biết được ta cùng ngươi đồng hành ?
Cúc hoa rơi đoạn lòng người
Bóng người độc hành trong đêm dài
Bên hồ bạc , ta chờ đợi thân ảnh cố nhân …

Post a Comment

Vui lòng chọn "Comment as"
--> Name/URL và để lại tên bạn, đường dẫn nếu bạn hỏi chủ blog việc gì đó và cần hồi âm.
--> Anonymous nếu bạn muốn ẩn danh.
Xin cảm ơn.