Wednesday, December 01, 2010

Hộp Thiết Bán Đảo

Anh từng nói với tôi, anh có riêng một cái rương để cất giấu những thứ quý giá, để những khi trong lòng vu vơ anh lại lấy ra xem lại. Ký ức từ những niềm vui nỗi buồn vương dấu trong lòng anh chìm đắm trong rương gỗ cũ mục. Anh vẫn chưa bao giờ để cho tôi xem cái rương ấy. Tôi hiểu, ký ức của mỗi người không dễ gì để bày tỏ. Đôi khi trong lòng tôi vẫn tự hỏi anh cất giấu những điều gì trong ấy? Rồi một lần tình cờ tôi nhìn thấy hộp quà màu vàng óng chứa đầy những ngôi sao tôi ngồi gấp để trong rương ấy, phần nào tôi hiểu được tình cảm anh dành cho tôi. Tình cảm anh dành cho tôi còn hơn thế nữa. Tôi hiểu điều đó. Rất rõ. Tôi tôn trọng, dù gì tôi cũng biết, đến một ngày nào đó, tôi sẽ cùng anh khai mở chiếc rương ký ức đó.

Tôi cũng biết từng có một cô gái làm anh đắm đuối. Cô gái ấy đùa giỡn với tình cảm trong sáng của anh. Chỉ là một cuộc rượt đuổi. Rượt đuổi không lối dừng. Tôi hiểu. Con người thôi, ai cũng có mối tình đầu, trong trắng. Anh mạnh dạn kể cho tôi nghe về mối tình đó. Tôi rộ lên một niềm hạnh phúc trong lòng. Anh thẳng thắn nhìn nhận tình cảm của mình. Với tôi cũng thế. Đôi khi một ngôi sao nhỏ bé trong hộp quà tím nhạt anh dành tặng tôi cũng đem lại một niềm vui vô bờ bến. Cả hai chúng ta đều có những chiếc rương ký ức của riêng mình. Và sẽ đến một ngày, những chiếc rương đó sẽ hoà vào nhau thắp sáng lên bằng những ngôi sao nhỏ lấp lánh, mang ước vọng của chúng ta bay cao.

(Nhật ký - 1/12/2010 - ngày nghĩ lại khi nghe một bài hát)

-------------------------------------------------------------------------------

Tôi nghe bài hát này của Anh khi trong lòng hoàn toàn không cảm xúc. Bát Độ Không Gian của Anh đúng là đã đưa tôi vào một không gian đa chiều hơn khi đắm mình vào hộp thiết nhỏ bé rỉ sét cũ kỹ. Tình yêu của tôi không như Anh đã viết trong bài hát ấy. Đó cũng là một câu chuyện, một cô gái từng bên nhau hạnh phúc đọc sách cùng với một chàng trai. Rồi cô ấy bung dù bỏ đi sau một thời gian đùa giỡn. Phải. Nó giống như câu chuyện của anh. Tôi hiểu như thế. Biết sao được, đó là bài hát, đó là câu chuyện cũ. Và tôi hạnh phúc với hiện tại mà tôi đang cố gắng ngày hôm nay.

Chất nhạc không quá phức tạp, nhưng cuốn hút. Tiếng beat rất dày và rap chậm. Sâu thẳm trong lỗ khoá lưu lại hồi ức ngọt ngào giữa hai người mà chàng trai vô cùng muốn nhớ, nhưng tiếc thay, anh ta chẳng bao giờ nhớ được vết thương lòng ấy. 


HỘP THIẾT BÁN ĐẢO
Nhạc và lời: CHÂU KIỆT LUÂN
Credit: Mọt sách POKA
Effect: Ai-chan

0 comments:

Post a Comment

Vui lòng chọn "Comment as"
--> Name/URL và để lại tên bạn, đường dẫn nếu bạn hỏi chủ blog việc gì đó và cần hồi âm.
--> Anonymous nếu bạn muốn ẩn danh.
Xin cảm ơn.