Saturday, July 10, 2010

Khuynh tẫn thiên hạ - chương 49

[Sau đấy, hắn nhìn thấy một vạt trắng thuần bạch giữa nền huyết sắc u tối ----- trắng đến mức kiền tịnh như thế, lóa mắt như thế, thuần túy như thế, tinh khiết như thế.

Vì thế, cảnh tượng giết chóc cùng máu tanh tràn ngập không trung, bật một nét bạch tịnh trắng ngần thêm thuần khiết.

Hắn vô lực, chỉ nghe thấy thanh âm khàn khàn từ cổ họng phát ra, hướng về phía màu sắc thanh khiết trắng toát duy nhất kia, thốt lên: "Đừng tới đây."

Không muốn hắn vì chính mình mà bước vào nơi tràn ngập giết chóc này, không muốn nhìn thấy sắc trắng tinh thuần như vậy vì chính mình mà triêm nhiễm máu tanh ô uế.

Thật đáng kinh tởm! Tội nghiệt này, hết thảy hết thảy những thứ này, chỉ cần chính mình chịu đựng là tốt rồi!!! Chính mình chịu đựng là tốt rồi!!!

"Phương Quân Càn." - Giữa không trung đầy rẫy âm khí chết chóc, mơ hồ nghe thấy một giọng nói trong trẻo nhưng rất lạnh lùng đạm nhã vang lên...]


(Trích KTTH - LTPH - chương 49)

Docs Google Scribd

1 comments:

kiếm vương said...

Nhìn
thấy cảnh tượng nơi ấy, xác chất thành núi, tầng tầng lớp lớp chất lại dồn cùng một
nơi, giẫm đạp đến nát bét, căn bản không nhận được ai là ai, chỉ còn lại một màu đỏ
thẫm u ám tối tăm, khó mà hình dung được mặt đất sền sệt từng vũng máu còn đọng
lại, thịt người tung tóe khắp nơi, hài cốt tay chân đứt đoạn rơi vãi khắp chốn.


đoạn trên miêu tả giống như phim kinh dị mỹ quá. ghê ghê. sợ sợ

Post a Comment

Vui lòng chọn "Comment as"
--> Name/URL và để lại tên bạn, đường dẫn nếu bạn hỏi chủ blog việc gì đó và cần hồi âm.
--> Anonymous nếu bạn muốn ẩn danh.
Xin cảm ơn.