Thursday, July 29, 2010

Khuynh tẫn thiên hạ - chương 65

[Một Vô Song công tử trước giờ đạm định thanh nhã, trí vô di lự, làm việc hiếm khi nào suy nghĩ lưỡng lự giờ phút này lại lo lắng thấp thỏm không yên, trong tâm trí nỗi lên từng tia suy nghĩ phân tính thiệt hơn. Vô Song do dự, lắp bắp hỏi: "Thật sự có thể chứ? Ta thật sự có thể ôm nó chứ?"

"Có thể, đương nhiên có thể ! Mau lên đi !"]

(Trích KTTH - LTPH - chương 65)





Docs Google         Scribd

7 comments:

Pun Walker said...

=))
tiểu Càn =))
tiểu Vũ đa năng đảm việc nhà, quản việc nước nhưng như thế nào lại đánh đồng chuyện dỗ hãi từ vảo =))
có gì liên quan sao =))
hay thực sự nghĩ tiểu Vũ mà làm mẫu thân cho hài tử của mình sau này là nhất nhất thik hợp =))

lại còn, tiểu tử mói có 5 tháng tuổi đã bị vẻ đẹp của tiểu Vũ làm nín khóc =))
chẳng lẽ là thấy y quá đẹp, thực thik rồi sao =))
2 anh em cùng cha khác mẹ nhà các người =))
thấy tiểu Vũ đẹp là hau háu, muốn ôm muốn bám víu a~ =))
háo sắc, háo sắc a~ =))
thật là =))

ồi mà chội ôi =))
lại còn khúc cuối =))
thật sự là giống 1 tổ ấm hạnh fúc nha =))
mẫu thân bế, phụ thân iêu, mẫu thân đặt tên, phụ thân cười đồng ý =))
a~~~~~~~~~~~ =))
tim bay loạn rớt trúng đầu rồi =))

Ps: com mất 12 phút =))
ngồi cười bưng miệng, tay chân múa hết cả lên, mãi mới type đc cho hết =))

Ps của Ps: ngàn nụ hôn theo gió đến nàg *chụt chụt*
cảm tạ nàg :x
nàg thật sự là biết cách giết người =))

tieulinhnhi said...

dạo này Khuynh tẫn dễ thương muốn chết đi ý =)))

Hầu gia chuyện gì cũng giỏi, chỉ mỗi việc bế tiểu hài tử là không nên thân :|...=)) ôi mình lại nghĩ đến bộ mặt thích thú của Hầu gia khi trêu chọc tiểu hài tử =)) nó thật là sung sướng và hớn hở làm sao :)))))....

...

ta tịt ngòi rồi =)) hêm biết nói gì nữa =))...
...
ta chỉ mong Hầu gia và công tử có một gia đình thực sự hạnh phúc như thế kia thôi.. Ôi Phiên Ngoại, hỡi Phiên Ngoại..có khi nào đáp ứng được mong muốn to nhớn của ta hay hông ???
...

hisagiyurie said...

chời... chời... chời ơi
Tội cho Thích Vô Ưu và Cổ Mục Kỳ, bị cho tình trạng lovey dovey của 2 vợ chồng dọa cho một trận hết hồn =))))))) ta cười muốn rụng răng =)))))))
Vũ nhi a Vũ nhi~ thật xứng đáng là mẫu thân nha~ hài tử vừa thấy mặt là nín khóc ngay
Càn nhi a Càn nhi~ thật đúng là phụ thân bất tài =)))))) chọc cho hài tử khóc rồi ko dỗ cho nín đc, ngay cả cái tên cũng k bik đặt, may mà ngươi có vợ hiền trợ giúp đấy nhaz
Vệ Y a~ đúng là phước đức tu mấy kiếp mới đc nha~ đc Vô Song công tử đặt tên cho, đã thấy vinh hạnh chưa =)))))))))))
lão Thích & lão Cổ~ k phải ảo giác đâu, k phải ảo giác, k phải ảo giác, k phải ảo giác =)))))))))))))
@poka: nàng edit nhanh thật, ta iu nàng quá đi mất *ôm ghì lại hôn tới tấp*
Ta thích chương này lắm a~ tim hồng bay phấp phới, 2 bạn ngày càng tình cảm, giúp ta có động lực phấn đấu tiếp

hangenkirashi said...

ôi
tại sao hnay mền mới mò vào đc blog này ah~
thật là có lỗi, có lỗi
vốn tưởng bộ Khuynh Tẫn bị Phi Thiên Ca drop r` chứ
ai ngờ thế gian ko hiếm nhân tài ah~
thực hạnh phúc
đọc 1 lèo 65 chương áh
thanks bạn poca rất nhìu
mình rất hâm mộ bạn vì có thể dịch hay vs tốc độ cao như vậy
iêu bạn ko để đâu cho xiết áh
:X
cơ mà bao h hoàn Chính Văn bạn post link down bản word lên cho mn down đk hok?:">
mền ko biết down bên Scribd
vs cả cái link mediafire bạn bảo mình tìm cũng hok thấy nữa:(
cảm phiền bạn r`
XD~
Chúc poca mọi điều tốt lành ah~

Pocahontas Nguyen said...

@hangenkirashi: chào bạn, cám ơn bạn đã ghé thăm blog của mình. mình để cái link Mediafire lên sidebar rồi đấy. bạn cứ tự nhiên vào download nha.

Poka

mons said...

Ái nha~ Cái chương đáng yêu ^^ Nếu được bầu chọn ta sẽ bầu chương này là chương ta thích nhất ah~ 1 nhà 3 người… Thiệt là vô cùng… “thấy ghét”. Đây là chương ta đọc nhiều lần trước trong số tất cả các chương trước giờ đó nha >.<

Ta nói rồi, đọc chương này ta rất là muốn bay vô phá đám… Sao mà gia đình người ta ngọt ngào đến thế này… Thật là ngọt còn hơn đường ah~ Đọc mà ngoác miệng ra cười mỏi gần chết, mà mỏi vậy vẫn hông khép cái miệng lại được nha ^^ Ta mà ở đó nhất định nhảy vô phá đám, bắt cóc tiểu bảo bảo rồi tha hồ mà… cắn. Tưởng tượng mà chảy nước miếng luôn á (theo nghĩa đen lun í nhá). Trắng trắng tròn tròn mềm mềm nhỏ nhỏ >.< Y như cái bánh bao >.< Tưởng tượng được cắn vô rồi nghiến nghiến nghiến, chậc, chắc là ngon dữ lắm lun ah, chắc là có mùi sữa nữa >.< Ta lại chảy nước miếng rồi đây. Ah~ Nhưng mà cấm hiểu lầm ta là đứa mê ăn thịt con nít nha, đó là biểu hiện tình thương đó, nàng cũng hiểu mà… Thiệt tình tưởng tượng cắn vô đã lắm lắm lắm lắm lắm mà… Không biết Tiểu Càn của ta hồi còn tí teo có thấy ghét như vậy ko ha ^^

Mà cái kiểu “si luận” của Hầu gia khi mang tiểu bảo bảo cho Vũ Nhi dỗ á, cũng… siêu thiệt ah, một cái trình độ “si luận” rất là logic, chứng tỏ bạn í còn hồn nhiên chán >.< Ta cũng chưa thấy ai vận khí tốt như Tiểu Càn (giống như Vũ Nhi nói á), hên gì mà hên dữ, vậy là cái “si luận” kia cũng trúng nữa >.< Ta cam bái hạ phong!

Vũ Nhi cũng ngốc nữa, suốt ngày cứ luôn miệng “Ta sát khí nặng”, vớ vẩn, sát khí nặng cái gì, tự mình nghĩ mình như thế >.< Làm ta nhớ mấy câu hỏi Khuynh Càn đó, Vũ Nhi cái gì cũng tốt trừ việc chuyện gì cũng ôm vào mình… Ngốc!

Tiểu Càn rất có tâm tư của một người cha trẻ (ta muốn papa của con ta cũng thế, tiếc là đã nguyện nhất quyết ko có con ^^), còn Vũ Nhi thì mang khí chất mẹ hiền, ah~ Ta có cảm giác chương này Mặc lão khuyến mãi cho fan gơ nè. Nhìn cảnh này cứ tiếc, phải chi mà Mặc lão nhân đức một chút, cho cái kết cục đoàn viên… Ko phải chính những người như Cổ tướng quân với Vô Ưu cũng chấp nhận hay sao?! Càng đọc càng thấy chương này giống ngọt trước đắng sau quá, Mặc lão đem người ta (ở đây chính là người đọc) vỗ cho béo rồi phanh thây xẻ thịt.

Dù gì thì ta vẫn thích cái chương này nhất trong số 198 chương Chính văn, kế đó là chương Tiểu Càn bán đứng nhan sắc ^^

Mà ta đọc trong QT đâu có thấy tiểu bảo bảo thấy thương tới vầy đâu ta, nàng bik vẽ ko, vẽ hình chưng lên chơi nào >.<

V-dragon said...

Ôi, một nhà 3 người, Mặc lão thật khéo vẽ, iu Mặc lão gia quá à, mà iu poka hơn vì vốn dĩ có đọc cũng không thể biết Mặc lão gia lại viết hay như vậy.
Không phải ảo giác đâu Thích Cố à, hoàn toàn không phải ảo giác, người ta phu phụ đoàn viên cùng tiểu tử mà ảo giác cái gì, hai vị hãy lấy làm mừng đi vì được chứng kiến cảnh đẹp thế này.
Nàng à, ta đến chết vì mơ mộng thôi

Post a Comment

Vui lòng chọn "Comment as"
--> Name/URL và để lại tên bạn, đường dẫn nếu bạn hỏi chủ blog việc gì đó và cần hồi âm.
--> Anonymous nếu bạn muốn ẩn danh.
Xin cảm ơn.