Monday, July 27, 2009

Tối

Mọi chuyện vẫn là một mớ bòng bong (hok biết đúng chính tả không)

Ko biết giờ này năm sau có phải mình đang ngồi tra điểm không nữa?

Dịch cúm lan tràn, hok biết học hành sẽ ra sao đây?

.........

Tóm lại, mình muốn ra khỏi nhà.

Đi một bữa lên trường không công vì cái thứ gọi là Phiếu-dự-thi-Hóa-hoàng-gia-Úc chết bằm nào đó. Không công vì danh sách không có tên mình và cũng chẳng có phiếu dự thi. Tức !

Ngồi chờ thảm bại hết nơi này đến nơi khác. Cái điệp khúc chờ chờ chờ suốt ngày nó cứ ám miết. Chờ cho nó qua khỏi mỗi ngày một cách thảm não. Chờ cho nó được đến ngày đi học. Chờ cho nó đến tối để thấy mọi người trở về nhà sau một ngày làm việc. Chờ cho nó đến ngày sinh nhật mình.

Đúng là tệ còn hơn gì nữa. Đi không được tích sự gì mà còn làm cho bệnh cảm cúm của mình ngày một nặng thêm. Bước ra khỏi giường mà đầu cứ ong ong, nhìn trời còn không rõ. May là mình đã mở cái cửa sổ quanh năm đóng kín mít của mình để trời đỡ nóng mà nhìn còn không rõ. Mũi hết nghẹt thì đến sổ. Ngồi xem báo mà nước mũi nhỏ ròng ròng. Xuống ăn mì thì nghẹt không thở được. Bệnh kiểu gì mà đau đầu suốt !!! Hic hic

0 comments:

Post a Comment

Vui lòng chọn "Comment as"
--> Name/URL và để lại tên bạn, đường dẫn nếu bạn hỏi chủ blog việc gì đó và cần hồi âm.
--> Anonymous nếu bạn muốn ẩn danh.
Xin cảm ơn.