Wednesday, July 29, 2009

Ghét !

Trời vẫn sáng, đang là buổi trưa mà...

Lóc cóc vẫn khung mở đầu quen thuộc với những trời thế nào và thời tiết ra sao. Căn phòng nó bề bộn những thứ linh tinh vương vãi mỗi nơi một thứ. Nó không bao giờ dọn phòng. Đôi lúc nó dọn phòng, hôm đó trời mưa cực kỳ to làm mấy con vịt ở cái ao trước nhà vui không thể tả. Cũng vì tính lười biếng trời đánh thánh đâm cũng không bỏ và bản tính lì lợm mà nó đã được sở hữu từ lúc còn bé tí.

Hương cà phê nhè nhẹ bốc lên làm nó hít vào hơi thật sâu để giữ lấy thật chặt hương vị cháy bỏng đó. Nó nhức đầu và cảm thấy vô cùng tức ngực. Cũng chỉ vì đã nuốt một bụm thuốc cực kỳ nhiều và uống một hơi hai ly nước mà bây giờ nó cảm giác như số thuốc ấy muốn trôi ngược ra bên ngoài. Váng vất lắm. Đã ăn và ngủ rất nhiều nhưng nó vẫn cảm thấy đau đầu. Không hiểu được rằng hè này nó bồi bổ cơ thể nó như thế đã tạo đủ hồng cầu cho bù đắp cho năm 11 chưa nữa? Cà phê ngon. Bài Eyes of Elvira lại bắt đầu một lần mới. Thích bài nào nó nghe đi nghe lại đến độ nhà nó chán nhưng nó vẫn chưa chán. Bất giác thở dài và lại cảm giác khó chịu.

Mỗi ngày trôi qua là một ngày nữa nó bỏ mất cái điều quan trọng là phải học hành cho lớp 12 và nó lại ăn uống cho bù vào với sức lực đã hao hụt quá nhiều cho năm 11. Vậy là kết luận cả mùa hè này chỉ toàn là ăn và ngủ. Lạnh ! Nước ngưng tụ từ ly cà phê để kế bên làm ướt làn da sần sùi của nó. Thật là chán nản khi từng ngày từng ngày một nó ngồi đếm ngược đến ngày sinh nhật và đến ngày đi học lại. Nó muốn đi học lắm lắm.

Chỉ thấy sao, nó không thích, quan tâm đến, những gì nó ghét. Câu hỏi quá vô duyên. Có những việc nó không thích và căm thù khi nhắc đến mà điều đó vẫn hiện hữu rõ mồn một trước mắt nó. Ghét lắm ! Một tuần chỉ toàn là những điều nhàm chán hiện ra, không có gì thú vị. Chới với nắm lấy một khoảnh khắc vui nhộn nào đó cũng là chụp hụt. Và nó mỉm cười nhận ra rằng nó đã té khỏi chồng ghế mà nó cố gắng leo lên đã với tới cái-khoảnh-khắc-vui-nhộn đó. Sốc ! Nhưng cũng chẳng có gì phải sốc ! Mọi việc đều có lý do của nó...

Người ta chỉ nói mọi việc như là gió thoảng mây bay. Vậy thì nó cũng xem những việc đó là gió thoảng qua, mây bay đi. Nhưng nó ghét lắm, nó không thấy gì bận lòng nhưng cực kỳ ghét. Chỉ là một chữ ghét. Cái list yahoo mess lại hiện lên và nó chẳng còn để ý gì đến xung quanh nữa. Vô thức hay không mà trong đầu nó toàn nghĩ đến việc sao có nhiều thứ lừa nó một cách dễ dàng mà truy nguồn gốc ra thì chỉ là một điều thật đơn giản. Danh sách những thứ nó liệt kê thật đáng thương, đáng thương như chính cái đầu óc đơn giản của nó. Nó không hiểu và không muốn nghe và cũng không muốn phải hiểu những gì đang diễn ra xung quanh nó. Nó ghét lắm. Nó không chống cự lại được. Vậy thì buông xuôi nhá ???

Bài Eyes of Elvira lại quay thêm một vòng thật tròn nữa rồi. Chỉ buồn thôi. Ly cà phê cũng tan hết đá và nhạt thếch. Mọi việc đi đúng hướng của nó và chỉ còn lại những suy nghĩ sau khi chuyện đã xảy ra.

Nó ghét buổi sáng hôm nay đầy mệt mỏi khi phải đọc những tn kiểu-như-thế. Nó ghét buổi trưa hôm nay ngồi nuốt không trôi được chén cơm. Nó ghét ly nước và những viên thuốc. Nó ghét...

[Ngáp] Cơn buồn ngủ kéo đến vì tác dụng của thuốc. Vẫn cơn đau đầu dai dẳng đó. Ghét !

Mình căm thù người nào đã vào lộn tên cho cái phiếu báo thi Hóa Hoàng gia Úc. Mình ghét cái giọng nói dễ thương ngọt nhạt của cô nàng lớp phó học tập rằng mọi thứ vẫn bình thường. Mình ghét những tn kiểu-như-thế. Mình ghét cảm giác váng vất và cơn tức ngực như lúc này. Mình ghét con nít !!!

0 comments:

Post a Comment

Vui lòng chọn "Comment as"
--> Name/URL và để lại tên bạn, đường dẫn nếu bạn hỏi chủ blog việc gì đó và cần hồi âm.
--> Anonymous nếu bạn muốn ẩn danh.
Xin cảm ơn.