Wednesday, June 30, 2010

PHÁO HOA DỄ TÀN

Khuynh Vũ a... Nghe bài này ta lại nhớ đến cái tình của nhị vị




PHÁO HOA DỄ TÀN

繁华声 遁入空门 折煞了世人
梦偏冷 辗转一生 情债又几本
如你默认 生死枯等
枯等一圈 又一圈的 年轮

Từ bỏ chốn phồn hoa, nương nhờ nơi cửa Phật, gạt bỏ chuyện thế nhân
Giấc mộng lạnh lẽo, vòng đời chuyển xoay, nợ tình vấn vương
Nếu lặng yên phó mặc, sinh tử đều như nhau
Dù là một vòng luân hồi hay chỉ là một kiếp luân hồi

浮图塔 断了几层 断了谁的魂
痛直奔 一盏残灯 倾塌的山门
容我再等 历史转身
等酒香醇 等你弹 一曲古筝

Tháp phù đổ đổ nát, xua tan linh hồn ai
Nỗi đớn đau theo ánh đèn trơ trọi rọi vào nơi cửa tháp
Hãy để ta chờ đợi lần nữa, chờ đợi lịch sử đổi thay
Chờ đợi hương rượu nồng nàn, chờ đợi nghe người tấu một khúc đàn tranh

雨纷纷 旧故里草木深
我听闻 你始终一个人
斑驳的城门 盘踞着老树根
石板上回荡的是 再等

Mưa mịt mù, cố hương lẫn khuất trong cỏ cây
Ta nghe nói người vẫn mãi cô đơn
Cánh cổng lấm lem bám chặt gốc cổ thụ già
Vách đá chơi vơi vang vọng “lại đợi chờ”

雨纷纷 旧故里草木深
我听闻 你仍守着孤城
城郊牧笛声 落在那座野村
缘份落地生根是 我们

Mưa mịt mù, cố hương lẫn khuất trong cỏ cây
Ta nghe nói người vẫn đợi nơi thành trì cô đơn
Tiếng sáo du mục nơi ngoại ô lạc vào nơi thôn dã
Duyên phận gieo vào lòng đất đâm hoa kết trái chính là đôi ta

听青春 迎来笑声 羡煞许多人
那史册 温柔不肯 下笔都太很
烟花易冷 人事易分
而你在问 我是否还 认真

Tuổi thanh xuân rôm rả tiếng cười, người người khát khao
Sử sách ấy nhẹ nhàng, đặt bút viết thật không ngoa
Pháo hoa dễ tàn, đời người dễ tan
Người tự hỏi sao ta không về tìm ra sự thật

千年后 累世情深 还有谁在等
而青史 岂能不真 魏书洛阳城
如你在跟 前世过门
跟着红尘 跟随我 浪迹一生
(伽蓝寺听雨声盼 永恒)

Ngàn kiếp sau, hậu thế tình thâm, khi trở về vẫn có người đứng đợi
Sử xanh đấy! Há lẽ nào chẳng phải là sự thật sao?
Sách nước Ngụy cùng thành cổ Lạc Dương còn đấy
Nếu người muốn hãy bước qua cánh cổng kiếp trước
Cùng ta đi khắp chốn hồng trần, lang bạt khắp nơi đến suốt cuộc đời
(nghe tiếng mưa rơi ngoài đền tháp cổ, lại mong chờ đến sự vĩnh hằng)

而青史 岂能不真 魏书洛阳城
Sử xanh đấy ! Há lẽ nào chẳng phải là sự thật sao? Sách nước Ngụy cùng thành cổ Lạc Dương còn đấy
==>>Thành phố Lạc Dương (nơi có ngôi mộ Quan Công) ra đời cách đây hơn 3.000 năm. Trước sau, có tất cả chín triều đại đã kiến đô tại đây: Đông Chu, Ngụy, Tây Tấn, Bắc Ngụy, Đường, Hậu Lương, Hậu Đường… Vì thế, Lạc Dương còn được gọi là Cửu triều cổ đô.

Thất thủ tại Kinh Châu, Quan Vũ bỏ mạng trong vòng vây của tướng lĩnh Đông Ngô. Thủ cấp của ông được quân Ngô đem hiến tặng Tào Tháo nhằm tạo mâu thuẫn giữa Nguỵ và Tây Thục (Quan Vũ vốn là anh em kết nghĩa với Hán Trung Vương - Lưu Bị).

Theo truyện kể rằng, sứ giả Đông Ngô khi đến Lạc Dương dâng hòm chứa thủ cấp Quan Vũ lên cho Tào Tháo.

Tào mở ra và nói : "Vân Trường lâu nay vẫn mạnh khỏe chứ?" thì thấy Quan Công mở miệng, trợn mắt, râu tóc dựng ngược cả lên. Tào Tháo thất kinh hồn vía, sai giết trâu mổ bò, làm lễ cúng tế, tạc một thân thể bằng gỗ trầm, chắp đầu Quan Công vào dâng lễ vương hầu, an táng ở ngoài cửa nam thành Lạc Dương.

伽蓝寺- Già lam tự

1.Trong tiếng Hán,già lam có nghĩa là "con già lam" hay được gọi là con bồ nông

2.Trong tiếng Phạn. già lam được gọi là amghārama

Samgha nghĩa là “vì chúng sinh-chúng tăng hòa hợp’,arama có nghĩa là ‘viên lâm” –khu vườn ==> ý là ‘chúng viên” ==>tạm dịch là giống như công viên công cộng

==>> hay còn được gọi là “tăng viên tu viện” nghĩa là tu viện của các nhà sư (hay ngồi đền thờ Phật)

Sau này, khi xây dựng 1 ‘già lam”, phải có đủ 7 loại đồ vật để xây dựng, được gọi là “thất đường” ( gian nhà chính) của già lam

Thất đường cũng chỉ là tên gọi hay hình dạng,bởi do tùy thời đại hay giáo phái khác nhau tùy thuộc vào nơi đó

0 comments:

Post a Comment

Vui lòng chọn "Comment as"
--> Name/URL và để lại tên bạn, đường dẫn nếu bạn hỏi chủ blog việc gì đó và cần hồi âm.
--> Anonymous nếu bạn muốn ẩn danh.
Xin cảm ơn.